Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 145

Ngay từ đầu Hòa Ngọc đã có một kế hoạch khác, trong lúc cậu, Eugene và Trấn Tinh ba người mỗi người cầm một tấm thẻ tổ đội đang giằng co, Lăng Bất Thần gửi cho Hòa Ngọc một tin nhắn trong đội.

"Tôi có rất nhiều thẻ tổ đội, rất nhiều."

Cậu quay đầu lại trao đổi ánh mắt với Lăng Bất Thần, lập tức thay đổi kế hoạch. 

Hòa Ngọc thích lưu lại để chuẩn bị cho phần sau, đặc biệt là lúc người ta đã nắm chắc thắng lợi trong tay, vì điều này cậu chuẩn bị sau đó đột nhiên đảo ngược tình huống, nhìn người ta ngạc nhiên rớt cằm vô cùng tuyệt vời. 

Trước đây cậu lừa thẻ tổ đội của Trấn Tinh và Eugene, dựa vào phản ứng của những người khác mà xác định kế hoạch sau này. 

Nói ví dụ như, Vạn Nhân Trảm không thể hợp tác được với Đoàn Vu Thần, Quỳnh và Đoàn Vu Thần cũng không thể hợp tác được, mà Quỳnh và Vạn Nhân Trảm càng không có khả năng hợp tác được, Lăng Bất Thần xem như đã đứng về phía mình. Mối quan hệ trong đội này rất vững vàng đó nha. Cho dù là đánh phó bản hợp tác hay là đánh phó bản chém giết đều rất ổn định.

Hòa Ngọc nheo mắt, gõ gõ xấp thẻ tổ đội trên tay, cười cười nhìn mọi người.

Mọi người: "..." Đặc biệt là Trấn Tinh và Eugene, thực sự là sởn tóc gáy.

Vạn Nhân Trảm không thể tin được mà nhìn về phía Lăng Bất Thần: "Sao mày lại có nhiều thẻ tổ đội như vậy?"

Lăng Bất Thần cười ngu ngơ gãi đầu: "Tôi được hệ thống thưởng lúc vòng thi đấu kết thúc."

Phần thưởng của hệ thống.

Đờ mờ toàn khen thưởng thẻ tổ đội.

Còn thưởng nhiều như thế nữa.

Tất cả mọi người đều cạn lời, tin tức này đúng là làm mọi người đau lòng chết mất. 

Eugene có cảm giác tóc mình cũng dựng hết cả lên rồi, cảm giác có điềm xấu mạnh mẽ vô cùng, gã nhếch miệng cười nhìn Hòa Ngọc nói: "Hòa Ngọc ơi, chúng ta thương lượng chút đi, hôm nay chừa lại một con đường sau này chúng ta còn gặp nhau mà." Gã chớp đôi mắt vô tội.

Hòa Ngọc bình tĩnh mỉm cười nói: "Được thôi." 

Cậu lấy ra chiếc thẻ tổ đội đầu tiên ra: "Ràng buộc Eugene, Cách Đới."

Eugene: "'.."

Cách Đới: "..." Đây đậu má là đưa hai người đánh nhau không chết không ngừng vào chung một đội hả.

Eugene: "Hòa Ngọc cậu gây chuyện gì vậy?"

Hòa Ngọc tiếp tục lấy ra cái thứ hai và cái thứ ba, trên mặt viết hai chữ gây chuyện.

"Ràng buộc Trấn Tinh và Đường Kha."

"Ràng buộc Trấn Tinh và Annie."

Đường Kha và Annie thì khá là tin tưởng nhau, mà giữa họ và Trấn Tinh kia độ tin tưởng có hơi kém một chút. Hai người họ một mình đối đầu với Trấn Tinh không hề có phần thắng nào, nhưng mà hai chọi một thì khó nói.

Trấn Tinh: "..."

Annie, Đường Kha: "..." Đội ba người không ai nghĩ đến: Muốn chửi thề.

Hòa Ngọc khẽ cười lại tiếp tục.

"Ràng buộc Thành Chiêu và Nguyên Trạch."

"Ràng buộc Quân và Khắc Lý Hải."

“Gỡ bỏ Eugene ràng buộc Wiebler “

"Ràng buộc..."

Một cái lại một cái, chỉ một động tác của cậu làm cho tiết tấu của mấy cao thủ bị phá hết. Cách cậu ràng buộc và hạn chế ràng buộc, hoàn toàn ngược lại với kế hoạch của bọn họ trước đó. Rốt cuộc là cậu làm thế nào nhìn ra tình huống của đội bọn họ?

Sắc mặt các cao thủ ở đây đều vô cùng khó coi. Nếu không phải ở đây không được phép tấn công thì bọn họ đã chém Hòa Ngọc ra thành trăm mảnh rồi.

Bình Luận (0)
Comment