Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 149

Cậu là nội gián.

Những tuyển thủ năng lực bình thường rất khó chơi được vòng này, dù gì lúc vượt ải họ phải chuẩn bị để đề phòng chín đội còn lại, đồng thời còn phải tìm ra nội gián trong đội mình. Vừa không thể bảo vệ đồng đội cũng không thể tin tưởng đồng đội, vô cùng khó khăn. Danh sách chỉ có mười ngàn người, chỉ cần số lượng tuyển thủ thành công thăng cấp đạt đến con số mười ngàn thì những người khác không còn cơ hội nữa.

Còn nội gián của vòng này cũng không dễ dàng gì. 

Vòng thi có tổng cộng sáu ải, trước khi vượt qua sáu ải thì ít nhất có thể bầu chọn năm lần, có một nửa xác suất. Càng đừng nói đến trong quá trình vượt ải, tất cả tuyển thủ đều đặt việc "tìm nội gián" lên hàng đầu. Nếu nội gián bất cẩn bị những đồng đội của mình giết thì sẽ bị loại. Nội gián ẩn mình đến cuối cùng thì toàn bộ thành viên đều cũng bị loại. 

Nội gián có thể ra tay với họ bất cứ lúc nào. 

Dưới tình hình như thế, làm sao họ có thể không ưu tiên tìm ra nội gián trước được. Chỉ cần tìm được nội gián rồi loại đi thì ít nhất lúc bị những đội khác nhắm vào thì họ cũng không cần cẩn thận bảo vệ bản thân đồng thời còn phải bảo vệ đồng đội. Trừ nội gián ra thì sống chết của những đồng đội khác không liên quan đến mình.

Thật là làm khó cho tổ tiết mục của Show sống còn đỉnh lưu khi phải nghĩ ra một quy tắc tàn nhẫn, còn phải tính kế và nghi ngờ lẫn nhau như vậy.

Hòa Ngọc nhếch miệng. Lần loại bỏ của vòng hai thú vị hơn vòng một nhiều.

Sự thẫn thờ của Hòa Ngọc rất rõ ràng, Đoàn Vu Thần đang quan sát cậu, lập tức phát hiện ra. Ánh mắt Đoàn Vu Thần nghi ngờ: "Cậu đang nghĩ gì thế?" Một câu nhắc nhở của anh ta khiến những người khác cũng nghi ngờ nhìn sang, cẩn thận quan sát sắc mặt của Hòa Ngọc. 

Sau khi nghe xong quy tắc, Hòa Ngọc thẫn thờ gì chứ? Trừ nội gián ra thì còn có chuyện gì đáng thẫn thờ chứ? Chẳng lẽ họ lại tìm ra nội gián một cách dễ dàng như vậy sao?

Hòa Ngọc ngẩng đầu lên nhưng vẫn còn thẫn thờ, một lúc lâu mới chau mày đáp: "Mười đội cùng tiến vào một trận thi đấu như thế, vậy trừ chúng ta ra còn có chín đội nữa." Vẻ mặt cậu vô cùng phức tạp, nhỏ giọng nói: "Hình như lúc nãy tôi đã đắc tội hết những người mạnh của các đội khác rồi."

Mọi người: "..." Nghi ngờ lập tức biến mất, bởi vì đây đúng là vấn đề hoàn toàn xứng đáng để sững người.

Đ*ch.

Trước khi chưa xác định được ai là nội gián thì giữa mọi người trong đội phải bảo vệ lẫn nhau, tuyệt đối không thể để đồng đội của mình chết, cũng đồng nghĩa họ bắt buộc phải bảo vệ Hòa Ngọc. Loạt hành động lúc nãy của cậu đã khiến tất cả những cao thủ mang hận, cũng có nghĩa họ cũng phải chịu khổ theo. Trong trận đấu này, rất có khả năng họ phải một chọi chín. Đây là sự thật, mẹ nó chứ quá đau khổ rồi.

Sắc mặt Đoàn Vu Thần trở nên hỗn loạn, Seattle đang nghịch tóc bỗng khựng lại, tay nắm chặt lấy tóc, nhìn Hòa Ngọc bằng ánh mắt không thể tin được. Trảm Đặc há hốc miệng, một lúc lâu mới nói với Lăng Bất Thần: "Đây là đồng đội mà mày muốn sao?" Năng lực còn chưa thấy nhưng bản lĩnh gây chuyện thì quả thật khiến người ta kinh ngạc.

Ngay vào lúc này hệ thống thông báo.

Thành viên đội hai tiến vào cuộc thi là Trấn Tinh, Đường Kha, Annie.

Thành viên đội ba tiến vào cuộc thi là Eugene, Cách Đới.

Thành viên đội bốn tiến vào cuộc thi là Thành Chiêu và Nguyên Trạch.

Mọi người: "...”

Đoàn Vu Thần nhớ lại lúc nãy Hòa Ngọc đã dùng thẻ tổ đội cho ai. 

Rất tốt, chín đội trước mắt có bảy đội đều bị thẻ tổ đội của Hòa Ngọc gài bẫy, còn hai đội còn lại thì khá yếu, không đáng nhắc đến. 

Mặt Đoàn Vu Thần đã không còn cảm xúc nữa, ngay vào giây phút này anh ta vô cùng tuyệt vọng và hối hận. 

Anh ta sai rồi. 

Ngay từ lúc bắt đầu anh ta không nên trói mình với Hòa Ngọc. Nếu cho anh ta thêm một cơ hội, đánh chết anh ta cũng sẽ không muốn chung đội với Hòa Ngọc.

Bình Luận (0)
Comment