Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 150

Vạn Nhân Trảm nổi trận lôi đình, nắm lấy cổ áo Hòa Ngọc: "Hòa Ngọc, mẹ nó mày đúng là biết gây sự mà, mày nói cho tao biết bây giờ chúng tao phải làm thế nào đây, chắc chắn bọn họ sẽ bao vây g**t ch*t chúng ta."

Kiều Viễn mà Quỳnh mời hít sâu một hơi, mặt u ám nói với Quỳnh: "Sau này, nếu như còn chung đội với Hòa Ngọc nữa thì ĐỪNG MỜI TÔI VÀO."

Quỳnh cũng muốn khóc. Với tình hình này ai lại không nói một câu hối hận chứ. Gài bẫy người ta xong chạy đúng là rất thoải mái, nhưng người bị hãm hại lại hoàn toàn không vui vẻ chút nào.

Early hung ác trừng mắt nhìn Hòa Ngọc: "Đợi lát nữa khi ải đầu tiên kết thúc thì mày sẽ là người đầu tiên bị loại, mẹ nó chứ."

Trảm Đặc càng đau khổ hơn. Anh ta luôn cảm thấy Lăng Bất Thần là người rắc rối nhất, cho đến khi Hòa Ngọc xuất hiện. Mẹ nó đây không phải gây phiền phức nữa mà chính bản thân cậu ta là phiền phức. 

Anh ta sụp đổ nhìn sang Lăng Bất Thần đang bình tĩnh đứng bên cạnh: "Tại sao mày lại có thể bình tĩnh không hoảng loạn như thế chứ?"

Trấn Tinh, Annie, Đường Kha, Eugene, Cách Đới, Thành Chiêu, Nguyên Trạch,... những cao thủ đều từng bị gài bẫy đều tới hết rồi. Dưới sự bao vây của chín đội này thì họ có thể sống sót được sao?

Lăng Bất Thần chầm chậm quay đầu, từ đầu đến cuối đều không cảm xúc, một lúc lâu đáp: "Cũng không còn cách nào khác."

Trảm Đặc: "..." Đúng vậy, họ có thể làm gì được, chẳng lẽ còn có thể gỡ bỏ sự ràng buộc này sao?

Hòa Ngọc đưa tay lên, bình tĩnh vỗ lên bàn tay Vạn Nhân Trảm, vào ngay thời khắc ngón tay lạnh lẽo thon dài của cậu chạm vào bàn tay của Vạn Nhân Trảm, đối phương lập tức cứng đờ.

Hòa Ngọc: "Buông tay ra." Giọng nói của cậu rất bình tĩnh, vô cùng lạnh lùng, đôi mắt sâu thằm trông rất đẹp, không một gợn sóng. Tim Vạn Nhân Trảm đập loạn xạ, vô thức buông tay ra.

Hòa Ngọc: "Nếu như được làm lại một lần thì tôi cũng sẽ làm như vậy." Cậu bình tĩnh đẩy mắt kính lên: "Đây là cuộc thi đấu, là cuộc thi chỉ có một người sống sót, giữa các tuyển thủ với nhau đều có mối thù sinh tử, không ai hơn ai cả. Lúc có thể gài bẫy nhau thì các người có thể bỏ qua cơ hội này được sao?"

Mọi người không ai lên tiếng. Ai nấy đều nhìn Hòa Ngọc với ánh mắt phức tạp. 

Lúc nghe đến chín đội còn lại thì họ lập tức nghĩ ngay đến số phận bị vây lấy, chỉ còn lại sự tuyệt vọng tột cùng. Một người đang bị vây trong nguy hiểm nhưng Hòa Ngọc lại có thể bình tĩnh như vậy sao? Hơn nữa cậu nói đúng, lúc có thể gài bẫy thì ai lại bỏ qua cơ hội này cơ chứ.

Đoàn Vu Thần hít sâu một hơi: "Chúng ta vào đó trước đi, nhân lúc những đội khác mới vào không có thời gian kiếm chuyện tìm một nơi ẩn nấp trước, bàn bạc phương án đối phó tiếp theo. Ải này rất khó qua, chúng ta phải cẩn thận mọi nơi." Anh ta quay đầu nhìn Early và Seattle, trong lòng đã có phán đoán riêng.

Ải thi đấu này vô cùng vô cùng khó khăn. Họ bắt buộc phải sống sót vượt qua ải này, đợi đến khi ải đầu tiên kết thúc thì sẽ loại Hòa Ngọc đầu tiên. Cho dù cậu có phải là hung thủ hay không, chỉ cần loại được cậu ta thì ít nhất trong đội cũng không còn người gây thù với những đội khác nữa. Hơn nữa đây là cơ hội tốt nhất để loại Hòa Ngọc. Đoàn Vu Thần tin sau này, cho dù là Quỳnh, Kiều Viễn, Trảm Đặc hay là Vạn Nhân Trảm, Harvey thì họ cũng đều sẽ chọn Hòa Ngọc là người bị loại đầu tiên. Cho nên sự việc cấp bách trước mắt là an toàn qua được ải đầu tiên. 

Còn về Hòa Ngọc thì để cậu ta sống ở ải đầu, sau khi ải đầu tiên kết thúc thì cho dù thế nào cũng phải loại cậu ta.

Trảm Đặc: "Tao không có ý kiến, đi thôi, tìm nơi ẩn nấp trước."

Cả đám người rời khỏi vị trí ban đầu. Hòa Ngọc rất bình tĩnh đi sau cùng, không nhìn ra cậu đang hoảng loạn hay gì cả.

Đạn mạc trên phòng phát sóng trực tiếp của cậu sớm đã bùng nổ.

"Lần này Hòa Ngọc xong đời rồi."

"Đúng vậy, cậu ta là nội gián, hơn nữa cho dù cậu ta không phải là nội gián đi nữa nhưng đám người Đoàn Vu Thần đã quyết định loại cậu ta rồi."

"Thật sự tôi không nghĩ ra Hòa Ngọc còn có cơ hội trở mình nào nữa."

"Ải này đúng là để giết Hòa Ngọc mà, năng lực chiến đấu của cậu ta quá thấp, thậm chí còn không có cách giết những người khác để bảo vệ mình."

"Haizz, nghĩ đến việc Hòa Ngọc sắp chết thì cảm thấy rất tiếc nuối."

"Một người của hành tinh rác thì có gì phải tiếc nuối chứ, tỏa sáng một khoảng thời gian ngắn là được rồi, còn muốn đi đến cuối cùng hay sao?"

"Ha ha ha đáng đời, ai bảo lúc nãy cậu ta gài bẫy những cao thủ khác, bây giờ gặp phải báo ứng rồi chứ gì, đúng là đáng đời."

"Tôi cũng không ngờ những người này lại vào chung một trường thi, quả thật ngay cả ý trời cũng đang làm khó Hòa Ngọc."

Bình Luận (0)
Comment