Vạn Nhân Trảm hỏi Hòa Ngọc: "Bây giờ làm sao đây?"
Xung quanh im ắng đến đáng sợ, sự thay đổi bất ngờ của hang động đã phá hỏng kế hoạch ban đầu của họ. Hiện tại, tất cả mọi người đều bị tách rời, lạc lõng trong mê cung đen tối, không ai biết điều gì đang chờ đợi ở phía trước. Bên cạnh Vạn Nhân Trảm chỉ có một người, hơn nữa đối phương lại là một kẻ thông minh khó lường. Gã chỉ có thể hỏi Hòa Ngọc.
Hòa Ngọc buông thõng hai tay, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Tôi cũng không có cách gì hay hơn. Nhưng hình như con đường duy nhất bày ra trước mắt chúng ta là..."
Vạn Nhân Trảm nhìn về phía cậu.
Hòa Ngọc tiếp tục: "Cho dù chúng ta tìm được đường trở lại sảnh lớn, cũng không chắc những người khác có thể tìm được lối ra..." Họ có thể quay lại, nhưng những người khác thì chưa chắc. Vậy thì việc trở lại sảnh lớn cũng chẳng có ý nghĩa gì, họ vẫn sẽ phải tiến vào mê cung một lần nữa.
Vạn Nhân Trảm hít sâu một hơi, dường như đã hiểu ra: "Cho nên, chúng ta chỉ có thể tự mình tìm đường ra, rời khỏi cái mê cung chết tiệt này, phá giải nó."
Hòa Ngọc gật đầu: "Đúng vậy, đây là điều duy nhất chúng ta có thể làm." Mười người trong đội đã tách ra, đi tìm từng người sẽ càng tốn thời gian. Chi bằng cứ tiếp tục xông lên phía trước, tìm cách rời khỏi mê cung. Có lẽ trên đường đi, họ sẽ gặp lại những người khác? Hoặc có lẽ, khi tìm được lối ra, họ có thể cùng nhau rời đi?
Vạn Nhân Trảm không quan tâm đến sống chết của những người khác, điều gã để ý duy nhất là... nội gián. Ở trong cái mê cung quái quỷ này, mạng của nội gián cũng chính là mạng của họ. Gã nghiến răng: "Nội gián, nhất định không được chết! Nếu không, ông đây chết cũng không nhắm mắt!"
Hòa Ngọc nặng nề gật đầu, tỏ vẻ ủng hộ.
[Bình luận: Vạn Nhân Trảm, bảo vệ người bên cạnh anh là được rồi.]
[Bình luận: Nội gián đang ở ngay bên cạnh anh đấy!]
Vạn Nhân Trảm không biết ai là nội gián, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện trong lòng. Cầu nguyện xong, gã nhấc chân đi về phía trước: "Chúng ta vừa mới quay lại con đường dây leo, cứ tiếp tục đi về phía trước xem có thể tìm được đường ra không."
Hòa Ngọc gật đầu đồng ý. Vạn Nhân Trảm đi được hai bước, rồi dừng lại: "Mày theo sát tao, không được chết."
Hòa Ngọc: "Ồ, được."
Vạn Nhân Trảm hừ lạnh một tiếng, giọng điệu vô cùng lạnh lùng: "Nếu mày không phải là nội gián, tao có thể sẽ bảo vệ mày."
Hòa Ngọc chớp mắt: "Cũng có thể là tôi mà."
Vạn Nhân Trảm ghét bỏ liếc nhìn cậu một cái, hiển nhiên là không tin. Gã chắc chắn, Hòa Ngọc nói như vậy chỉ là để được bảo vệ giống như lúc ban đầu. Gã hếch cằm lên, cao ngạo nói: "Đồ vô dụng, nếu không có tao, mày làm sao sống sót được ở trong này?"
Hòa Ngọc khẽ mỉm cười, giọng điệu đúng tình hợp lý: "Không phải là có anh ở đây sao."
Vạn Nhân Trảm: "... Hừ!" Không hiểu sao vành tai gã hơi đỏ lên. Gã lập tức xoay người, bước chân nhanh hơn, vội vã đi về phía trước.
Khóe miệng Hòa Ngọc khẽ cong lên thành một nụ cười nhạt. Vạn Nhân Trảm chính là "bạn đồng hành" mà cậu đã lựa chọn kỹ càng.
[Bình luận: Vạn Nhân Trảm!! Đây là lần anh đến gần sự thật nhất đấy! Đừng có ngu ngốc vào lúc này!]
[Bình luận: Ở trước mặt Hòa Ngọc, anh không ngu thì không phải là Vạn Nhân Trảm rồi! A a a, tôi lại muốn ship CP! Ôi ôi ôi, nhưng bọn họ một người là nội gián, một người không phải! Chẳng lẽ vòng này nhất định phải có một người chết sao? CP của tôi sắp BE rồi, khó chịu quá!]
[Bình luận: Vạn Nhân Trảm có một trăm ba mươi ngàn phiếu, hơn nữa có rất nhiều người ủng hộ anh ấy. Chỉ cần anh ấy gặp nguy hiểm, chắc chắn số phiếu có thể lập tức lên hai trăm ngàn. Thế nhưng Hòa Ngọc thì không được. Chắc chắn sau ải thứ ba sẽ bỏ phiếu loại Hòa Ngọc. Giữa bọn họ, người còn sống sẽ chỉ là Vạn Nhân Trảm. Cho nên BE là chắc chắn rồi.]
[Bình luận: ?? Điên rồi sao? Đẩy thuyền Vạn Nhân Trảm và Hòa Ngọc? Đây là CP tà đạo gì vậy? Đẩy thuyền Hòa Ngọc với ai cũng tốt hơn Vạn Nhân Trảm!]
[Bình luận: Lầu trên điên hết rồi! Một tuyển thủ từ hành tinh rác rưởi, ngày nào cũng có mấy người ship CP cậu ta với cao thủ! Là cao thủ thì ai thèm để ý đến cậu ta chứ? Có điên không hả?]