Phân tích này là tỉ mỉ nhất, dường như phân tích rõ tâm lý Hòa Ngọc cùng xu hướng trận đấu. Những người chưa hiểu rõ, vừa xem là hiểu ngay. Lần này đến lượt "Joe" chỉ nói một câu.
[Hòa Ngọc nghĩ nhiều tới vậy sao? Đừng nghĩ cậu ta đẳng cấp thế, vòng này còn ba ải, chờ Hòa Ngọc sống sót thắng lợi trở về rồi nói cậu ta là bug đi.]
Khán giả Liên Bang đang xem cả quá trình, cũng bàn tán theo.
"Nói thật, tôi thấy có thể Hòa Ngọc còn nghĩ nhiều hơn sự phân tích của Larry, người này luôn khiến người khác kinh hãi."
"Hình như phân tích của Larry rất đúng, Hòa Ngọc cũng đỉnh quá đó."
"Tôi thì nghĩ giống Joe, cũng cảm thấy Larry nghĩ Hòa Ngọc đẳng cấp quá rồi, tuy kết quả là vậy nhưng trong đó chắc chắn có rất nhiều suy nghĩ bất chợt nảy ra, có lẽ loại Seattle chỉ là ý nhất thời, vừa hay có vận may giá họa cho Early."
"Xem lại thì, Early không phải hung thủ, bọn Đoàn Vu Thần chắc chắn sẽ nghi ngờ, ba ải sau, ải trước còn khó qua hơn ải sau, không chắc Hòa Ngọc vẫn ổn."
"Cái khác không nói, chứ danh hiệu đồ ngốc của Vạn Nhân Trảm phải cho gã."
Vạn Nhân Trảm đã đạt được danh hiệu "đồ ngốc" nhưng bản thân gã không hề biết gì. Sau khi Early bị nổ thành sương máu, máu tươi rải đầy đất, tất cả bọn họ đều sững sờ tại chỗ. Cũng không phải Early cảm thấy mình oan uổng, đây là một trận đấu chém giết không có oan hay không, tất cả mọi người đều là kẻ thù sống chết, chính Early cũng đã g**t ch*t vô số tuyển thủ trong vòng tuyển chọn. Họ chỉ thắc mắc sao cứ thấy sai sai ở đâu đó?
Đoàn Vu Thần với sắc mặt khó coi: "Early không phải nội gián, vậy có khả năng chúng ta đã bỏ sót manh mối quan trọng, trên đường mọi người chưa từng chia ra đi đúng không? Có phát hiện ra vấn đề bất thường của người đi cùng không?" Mọi người vội vàng lắc đầu. Vạn Nhân Trảm nhớ ra hình như gã có tách khỏi Hòa Ngọc một lát, nhưng điều đó cũng không quan trọng. Gã lắc đầu: "Xem ra Seattle thật sự là bị quái nhỏ ép đi, Seattle này cũng phế quá. Bỏ đi, bầu sai thì sai thôi, ải sau lại tìm tên nội gián đó, tao không tin nó không lộ ra chút sơ hở nào." Hòa Ngọc cũng gật đầu phụ họa theo, vô cùng tán thành nhìn Vạn Nhân Trảm một cái.
Vạn Nhân Trảm hừ lạnh một tiếng, cằm vô thức hếch lên, đáy mắt mang theo tia kiêu ngạo. Xem đi, cuối cùng tên ở hành tinh rác này cũng đã bắt đầu sùng bái gã rồi.
Bình luận: "Tôi cạn lời với thằng ngu này rồi."
Bình luận: "Hòa Ngọc đúng là, chọn lựa kỹ càng được một người đồng đội tốt đó."
Bình luận: "Mọi người yên tâm, chỉ cần Vạn Nhân Trảm còn, chắc chắn Hòa Ngọc sẽ không cười nổi."
Đoàn Vu Thần vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, chưa đợi anh ta suy nghĩ cẩn thận. Hòa Ngọc nói: "Chúng ta đã làm lỡ rất nhiều thời gian trong mê cung này rồi, không biết đám Eugene có đuổi kịp để chia trang bị của Early không nữa, qua ải tiếp thôi."
Hòa Ngọc chỉ nói một câu đã vạch ra hai thông tin mấu chốt. Đám Eugene sắp đuổi tới rồi, đây là sự uy h**p đến tính mạng. Ngoài ra, việc chia nhau trang bị của Early cũng là vấn đề.
Mọi người nhìn về phía trước. Trang bị của Early không rơi hết cho bọn họ, một số ít sẽ được hệ thống chuyển đổi, nhưng ngay cả khi đó vẫn còn có hàng chục trang bị ngay tại chỗ. Át chủ bài của thằng này, đúng là không ít. Mà bọn họ chỉ có tám người, mỗi người đều có thể được chia một hai món. Tầm mắt mọi người đều đặt trên trang bị.
Hòa Ngọc thờ ơ nói: "Đoàn Vu Thần, anh chia cho mọi người đi, anh hiểu rõ trang bị, cách phân chia có lẽ chúng tôi cũng có thể nhận được."
Nhất thời, một chút hoài nghi trong đầu Đoàn Vu Thần tạm buông xuống. Anh ta gật đầu, tiến lên phân chia trang bị. Đoàn Vu Thần thích cảm giác "nắm trong tay toàn cục", có được thân phận "người phân chia" như vậy khiến tâm trạng của anh ta rất tốt, có thể tạm thời không còn suy nghĩ sâu xa gì nữa.
"Hòa Ngọc chọn trước đi." Sau khi phân xong, Đoàn Vu Thần nói như vậy. Là người có cống hiến nhất, không nghi ngờ gì Hòa Ngọc là người có tư cách chọn trước, những người khác đều không có ý kiến.