Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 218

Vạn Nhân Trảm không hiểu: "Cái này có nghĩa là gì vậy?"

Đoàn Vu Thần đi lên phía trước, ánh mắt nhìn chằm chằm bốn chữ kia: "Ải thứ nhất Vượt cửa núi, nhiệm vụ là vượt qua cánh cửa của chân núi; ải thứ hai là Trận chiến biển bùn, đại chiến biển bùn; ải thứ ba là Mê cung hỗn loạn, đi vào mê cung; cửa ải thứ tư tên là Cuộc chiến lương tâm, có thể có liên quan đến trái tim."

Trảm Đặc nhíu mày, hỏi: "Cái này đều có cái gì với cái gì cơ?" Trái tim. Sao lại có liên quan đến trái tim. Không lẽ trái tim còn có thể chiến đấu.

Hòa Ngọc nhấc chân, người đầu tiên bước vào bên trong tấm chắn, giọng nói bình tĩnh: "Vào trong xem sẽ biết là cái gì." Nói xong đã biến mất không thấy đâu.

Những người khác sững sờ, cũng đều nhấc chân đi vào trong đó. Đều tham gia Show Sinh Tồn Đỉnh Lưu, còn đi đến vòng này, ai sẽ không có sự can đảm chứ, ba ải trước tất cả đều đi vào rồi, ải thứ tư cũng không sợ.

Nhưng mà, khung cảnh bên trong tấm chắn lại vượt xa dự đoán của tất cả mọi người. Núi non xanh nước biếc yên bình, cỏ xanh mướt, một dòng suối nhỏ chảy róc rách từ bên cạnh qua, phía trước, một gốc cây xanh đứng sừng sững, phía dưới là biển hoa đua nở, bướm bay lượn quanh hoa. Giống như một bức tranh cuộn cực đẹp.

Hòa Ngọc ngây người, lập tức quay đầu, môi mím chặt. Không thấy những người khác nữa rồi. Tuy cậu là người đầu tiên bước vào bên trong, nhưng cậu có thể cảm giác được Lăng Bất Thần và Vạn Nhân Trảm chỉ cách mình một bước, chỉ kém một bước, đi vào liền không thấy nữa? Hòa Ngọc hơi nhíu mày lại.

Lúc này, cậu lại có thể nhìn thấy rõ bình luận.

"Mẹ nó, ải này bị sao vậy? Những người khác đâu?"

"Cuộc chiến lương tâm, nhưng lại không giải thích ải này cần làm cái gì, xem ra là ải tìm manh mối, cần tự mình đi tìm hiểu."

"Những người khác đâu? Đi xem phòng phát sóng của những người khác đi."

"Xem xong lại về rồi, hình như tất cả những người khác ở trong rừng, nhưng đều bị tách ra rồi."

"Thằng ngu Vạn Nhân Trảm kia đã vội vàng đến ngu rồi, đi khắp nơi kêu gào, những người đều rất bình tĩnh."

"Mẹ nó, cửa ải này là thế nào vậy?"

Từ trên bình luận không nhìn thấy tin tức của trạm kiểm soát, Hòa Ngọc liền thu hồi sự chú ý, nhấc chân đi về phía trước. Cậu không tin không có bất cứ manh mối nào, cũng không tin ở đây chính là khu rừng yên tĩnh. Cậu bình tĩnh đi về phía trước, mắt chú ý đến mọi thứ xung quanh, nhìn như rất bình tĩnh thoải mái nhưng không có bỏ qua bất cứ chi tiết nào, tiếc là dường như tất cả đều bình thường. 

Thật sự yên lặng như thế? Hòa Ngọc không tin.

Cậu lại đi về phía trước một đoạn, đằng sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng động rất nhỏ. Cơ thể cậu chợt lóe, tư thế vô cùng linh hoạt, tránh được tấn công từ phía sau. Cả người cậu gần như ngã sang bên trái, nhưng sau đợt tấn công "xẹt qua bả vai" kia, lập tức đứng thẳng lùi sang bên cạnh hai bước, động tác nhanh nhẹn, cực kỳ đẹp.

Nhưng khán giả đều không nhìn cậu. Bọn họ và cậu giống nhau, đều đưa mắt nhìn về người đi đến. Trong khoảnh khắc nhìn thấy rõ người đi đến, đồng tử của Hòa Ngọc co rụt lại.

"Early." Hòa Ngọc nhíu mày, giọng nói mang theo sự nghi ngờ.

Trên người Early toàn là máu, gã nhìn về phía Hòa Ngọc bằng ánh mắt hung ác, âm độc: "Sao vậy? Không ngờ tao vẫn còn sống đúng không, Hòa Ngọc, là mày hại tao."

Bình Luận (0)
Comment