Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 227

Hòa Ngọc không thể nhìn thấy bình luận được nữa, mà cậu cũng không quan tâm. Cậu nhìn "Vạn Nhân Trảm" đang ở bên cạnh, lắc đầu nói: "Đáng tiếc thời gian quá ngắn, không có nhiều thời gian cùng cơ hội để tôi thử nghiệm. Bởi vì như vậy, Vạn Nhân Trảm mà tôi miễn cưỡng tưởng tượng ra còn có chút cứng ngắc, nói không ra lời." 

Cậu điên cuồng xây dựng hình ảnh trong đầu, tạo ra vẻ ngoài "Vạn Nhân Trảm" có thể làm người khác thật giả lẫn lộn. Nhưng có hình dáng lại không có tinh thần, "Vạn Nhân Trảm" này rất cứng ngắc, gã còn chưa nói được, nếu là Hòa Ngọc, chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra khuyết điểm.

Nhưng Kiều Viễn đã quá bối rối, anh ta chỉ tập trung vào việc số phiếu của mình, nghĩ về cách trốn thoát không chú ý đến việc xem Vạn Nhân Trảm. Đương nhiên, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Hòa Ngọc dám làm như vậy.

Lần trước khi tiến vào ải thứ tư, Hòa Ngọc đã biết rõ về tính cách của Kiều Viễn, sau khi tình cờ nhìn thấy sự thật, anh ta lập tức ra tay vạch trần Hòa Ngọc. Đây thực ra là một hành vi rất nguy hiểm, anh ta không biết Hòa Ngọc có lá bài tẩy hay không, không nên làm như vậy, thực sự làm như vậy cũng có chút ngu ngốc, dù sao ải thứ tư còn chưa kết thúc. Trong trường hợp Hòa Ngọc là nội gián còn có lá bài tẩy, Kiều Viễn sẽ gặp nguy hiểm. 

Hơn nữa, nước da của Kiều Viễn lúc đó rất nhợt nhạt, dáng vẻ lo lắng. Tâm lý của người này rất không ổn định. Vừa hay có thể lợi dụng. Lúc đó Hòa Ngọc mới lên kế hoạch.

Về việc tại sao cậu vẫn nói dối khi ép Kiều Viễn đi. Hòa Ngọc nhếch môi. 

Kiều Viễn có thể nhìn thấy cậu và "Early" biết liệu còn có con chuột nhỏ nào đã nhìn trộm thấy cậu và "Kiều Viễn" không? Ngay cả khi Hòa Ngọc không thể che giấu mọi thứ, cậu cũng không muốn để lại bất kỳ manh mối nào. Lần này, cậu hy vọng mình còn có một đôi mắt ở chỗ tối nhìn thấy, như vậy những màn tiếp theo sẽ dễ dàng vượt qua hơn.

Cậu vung tay lên, "Vạn Nhân Trảm" biến mất. Nhấc chân, bước ra ngoài.

Trạm trung gian vô cùng im lặng.

Kiều Viễn vô cảm nhìn phòng phát sóng trực tiếp, bên cạnh anh ta, Seattle điên cuồng cố gắng kìm nén khóe miệng. Cô ta ho khan một tiếng: "Sau khi xem phát lại xong, cũng xem phân tích của Hòa Ngọc, còn xem xem tôi bị Hòa Ngọc ép ra khỏi đó như thế nào... Kiều Viễn, anh có muốn xem lại nữa không?"

Kiều Viễn: "..." Anh ta hít sâu một hơi, nghiến răng: "Không, cần."

Thua chính là thua. Kiều Viễn có thể thua nhưng anh ta thực sự không thể chấp nhận rằng mình đã thua một cách chật vật như vậy. Rõ ràng là cậu không có lá bài tẩy nào, chỉ vậy đã làm cho anh ta và Seattle sợ hãi bỏ cuộc. 

Rõ ràng chỉ cần bọn họ cẩn thận hơn, rõ ràng chỉ cần tâm lý càng thêm ngoan cường là có thể chống lại Hòa Ngọc. 

Thực sự tức giận. Thua quá nhục nhã. 

Rõ ràng đối phương chỉ có tám điểm năng lực chiến đấu, lại có thể dọa những cao thủ như họ phải ra ngoài vừa mất mặt vừa bực bội. Nói ra sẽ không ai tin. 

Seattle ở bên cạnh vẫn đang nhịn cười. 

Hahaha, ít nhất cô ta không phải là người duy nhất mất mặt. Kiều Viễn đến đây cùng cô ta, mất mặt cùng cô ta luôn.

Bình Luận (0)
Comment