Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 228

Kiều Viễn vô cảm nhìn cô ta: "Cô vui lắm sao? Quý cô Seattle thân mến, cô bị bật lửa dọa ra ngoài đấy."

Seattle: "..." Nụ cười của cô ta đông cứng lại trên khuôn mặt.

Kiều Viễn nhìn vào màn hình, Hòa Ngọc đang mỉm cười bình tĩnh, với vẻ ngoài "nắm chắc chiến thắng". Anh ta nghiến răng nghiến lợi: "Tôi cũng không tin một nội gián có tám điểm năng lực chiến đấu như cậu thật sự có thể đưa những người khác ra ngoài."

Seattle: "Bây giờ tôi đang nghi ngờ cậu ta có thể đấy."

Kiều Viễn im lặng một lúc. Có lẽ chỉ có những người tự trải qua mới biết, khi nói chuyện cùng Hòa Ngọc, về cơ bản hoàn toàn bị cậu nắm giữ tiết tấu, cậu khống chế sân nhà, khiến người ta mất hết sự sáng suốt, khó có thể không tin cậu. Cảm giác này rất phức tạp, chỉ những người đã từng trải qua mới có thể hiểu được. Cảm giác điều khiển và khả năng ngụy trang của cậu quá mạnh. 

Một lần nữa, Kiều Viễn không chắc mình có tìm ra sự thật hay không? 

Anh ta tức giận giơ ngón giữa: "Tôi nhất định sẽ báo thù." Seattle ở bên cạnh cũng gật đầu. 

Sau đó, cả hai nói gần như đồng thanh: "Hòa Ngọc, mày chờ đó cho ông/bà đây." Biệt đội báo thù nổi tiếng" tại thời điểm này đã chính thức thành lập, lứa thành viên đầu tiên gồm hai người.

Tất cả mọi người đều đi ra, bất kể là đang điều tra manh mối của ải thứ tư, hay là đối kháng với ảo ảnh của chính mình, không có ngoại lệ đều đi ra ải thứ tư, tụ tập ở bên ngoài. Hòa Ngọc là người cuối cùng bước ra, Vạn Nhân Trảm là người ra phía trước cậu.

Vừa ra ngoài họ đã nghe thấy giọng nói uy nghiêm của Trảm Đặc: "Kiều Viễn thăng cấp rồi, ảo ảnh ở bên trong không hại người, hoặc là anh ta đã phát hiện ra manh mối của ải thứ tư, hoặc là nội gián lại ra tay."

Quỳnh hít sâu một hơi: "Tên nội gián này mạnh thật." Cô ta và Kiều Viễn có năng lực chiến đấu ngang nhau, nếu nội gián có thể ép Kiều Viễn đến bước bị loại, hắn cũng có thể ép cô ta đến bước bị loại. Sao cô ta có thể không lo lắng được? Cửa ải trước đã tiêu hao một trăm nghìn phiếu bầu, số phiếu bầu của cô ta cho cửa ải này còn thiếu một chút nữa mới đến hai trăm nghìn.

Vạn Nhân Trảm rất khó chịu: "Rốt cuộc ai là nội gián vậy? Hắn có thể đe dọa được Seattle thì thôi đi, nhưng hắn lại có thể đe dọa được Kiều Viễn. Trảm Đặc, có phải vì năng lực chiến đấu của những người còn lại bên mày quá yếu rồi hay không?"

Trảm Đặc trợn tròn mắt: "Vậy mày cũng có khả năng đấy, hơn nữa chính mày giậm chân muốn loại Early, hiện tại cũng đừng trách tao." Dừng một chút, anh ta lại nói lại chủ đề: "Nếu như là boss của ải này làm, như vậy chỉ sợ ải này rất khó khăn, nếu là do nội gián làm, vậy thực lực của tên nội gián này cũng không bình thường. Năng lực chiến đấu của tôi và Vạn Nhân Trảm khá cao, Quỳnh cũng vậy, Quỳnh có thể đe dọa được Seattle, Kiều Viễn lại tin tưởng cô. Đoàn Vu Thần cũng có khả năng, với tư cách là bậc thầy rèn đúc, anh ta có rất nhiều lá bài tẩy." Nói xong, anh ta lại nhìn Hòa Ngọc và Lăng Bất Thần, hơi nheo mắt: "Tuy rằng năng lực chiến đấu của hai người các cậu không cao, nhưng các cậu lại quá quỷ quái, hoàn toàn không thể loại khỏi diện tình nghi."

Hòa Ngọc hỏi: "Tại sao?"

Trảm Đặc gãi đầu: "Có lẽ là trực giác của Trảm Đặc." Ngay cả khi lý trí của anh ta nói với bản thân rằng hai người này không đáp ứng các điều kiện, đặc biệt là Lăng Bất Thần, người chưa bao giờ xa cách anh ta ở ải trước, Trảm Đặc vẫn không thể không nghi ngờ họ. Cảm giác này rất kỳ lạ, anh ta tạm gọi đó là trực giác của Trảm Đặc.

Hòa Ngọc liếc nhìn anh ta, như thể cậu không để tâm đến lời nói của anh ta, dáng vẻ khá bình tĩnh. 

Lăng Bất Thần nở một nụ cười ngây thơ: "Không phải tôi, tôi không dám ra tay với ai đâu."

Hiển nhiên Đoàn Vu Thần có chút đau đầu, anh ta hít sâu một hơi: "Được rồi, chỉ cần trong lòng mọi người có tính toán là được. Không cần biết vì sao Kiều Viễn lại bị loại, nội gián ngầm vẫn ở trong số chúng ta, điều này không cần nghi ngờ." Những người khác gật đầu.

Đoàn Vu Thần: "Mọi người chỉnh lý thông tin, nói về những gì mọi người đã thấy và gặp phải lần này." Giọng nói của anh ta rất bình tĩnh: "Tôi nói của mình trước, sau khi tiến vào, tôi lại nhìn thấy một ít ảo giác nhưng tôi biết đó là giả, cho nên cũng không để trong lòng, tiếp tục đi khắp phương hướng, không gặp được ai hết. Sau đó nghe thông báo nên lập tức ra ngoài."

Quỳnh gật đầu: "Tôi cũng giống như vậy, thậm chí còn sờ vào hoa cỏ bên trong, đều là thật, không phát hiện ra gì khác."

Giọng nói của Vạn Nhân Trảm có chút cáu kỉnh: "Không có ma nào, ông đây còn thấy Hòa Ngọc dám tấn công tao, tao lại còn không được đánh lại, tức chết người mà."

Bình luận: "Hứ, thứ anh nhìn thấy là Hòa Ngọc tấn công sao? Những gì anh thấy là Hòa Ngọc đang mỉm cười với anh thì có."

Bình luận: "Một thẳng nam trong hệ chiến đấu như Vạn Nhân Trảm, nhìn thấy Hòa Ngọc cười với mình, cả người đều hoàn toàn khác. Anh ta biết đó là giả, lại còn nói chuyện với người đó, nói chuyện thì cũng thôi đi, lại còn nhất quyết muốn tức giận với người ta, đáng đời bị độc thân."

Bình luận: "Mẹ kiếp, cái này thú vị à nha? Tôi bị Hòa Ngọc hấp dẫn lực chú ý rồi, còn chưa đi xem phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm, nếu là như vậy thì tôi phải đi xem xem."

Bình Luận (0)
Comment