Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 238

Ải này có thể truyền tống, năm người đi thẳng đến ải thứ năm. Mấy người sắc mặt đều rất bình tĩnh nhưng suy nghĩ khác nhau, nghĩ cái gì chỉ có bản thân biết. Dù sao thì nội gián vẫn chưa xuất hiện, trong năm người họ vẫn ẩn nấp tên nội gián kia, ẩn nấp quá kỹ, cũng quá nguy hiểm.

Trạm trung gian.

Trảm Đặc vừa mới đến khu vực tuyển chọn liền nhìn thấy ánh mắt thương cảm của Seattle và Kiều Viễn. Anh ta suýt chút nữa nhảy dựng lên, hỏi thẳng: "Là ai nghĩ cách loại tôi?" Hai người bị loại trước, chắc chắn ở đây xem phát sóng trực tiếp.

Kiều Viễn trả lời: "Hòa Ngọc."

Vẻ mặt Trảm Ngọc tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thằng này, chắc chắn tôi sẽ báo thù." Hai người hùa theo anh ta, gật đầu. Đúng, báo thù, bọn họ đều phải báo thù.

Trảm Đặc hít một hơi thật sâu, hô hấp ổn định tiếp tục hỏi: "Đúng rồi, sao các cậu lại bị loại? Nội gián là Vạn Nhân Trảm hay là Đoàn Vu Thần?"

Seattle buồn bã nói: "Nội gián là Hòa Ngọc."

Trảm Đặc: "?" Anh ta móc lỗ tai, không dám tin: "Cđg cơ?"

Ải thứ năm, Địa ngục rực lửa.

Ải này nằm ở khu phía trên của ngọn núi, vị trí gần đỉnh núi, năm người vừa chạm đất liền cảm nhận được một luồng hơi nóng bỏng đập vào mặt, dường như muốn thiêu cháy người. Giày giẫm trên mặt đất phát ra tiếng "xèo xèo". Hòa Ngọc lập tức nâng chân lên, giẫm lên chổi bay ra giữa không trung. Cơ thể cậu vốn không bằng mấy người Vạn Nhân Trảm, chỉ trong nháy mắt mồ hôi đã rơi như mưa, cả người đều ướt nhẹp, hai má nóng bừng lên.

"F*ck, sao chỗ này lại nóng đến vậy? Chuyện gì đây?" Vạn Nhân Trảm chửi tục một câu, dẫm từng bước chân trên nền đất, trán cũng toát mồ hôi.

Đoàn Vu Thần giơ tay lau mồ hôi, cau mày nói: "Địa ngục rực lửa, nghe tên là biết có liên quan đến lửa."

Quỳnh đè vành mũ, dùng tay quạt mát, đánh giá xung quanh. 

Bọn họ đứng ở mảnh đất bằng phẳng duy nhất của cả khu vực này, đúng vậy, duy nhất, ngoại trừ khu vực xung quanh rộng khoảng một trăm mét vuông ra, nơi khác đều là biển lửa, đưa mắt nhìn lại là ngọn lửa mênh mông bát ngát. 

Địa ngục rực lửa, quả nhiên là địa ngục. 

Nhiệt độ của nơi này dường như có thể làm bỏng da người, trong môi trường như vậy nhìn biển lửa mênh mông, xung quanh bị biển lửa chiếu đỏ rực khiến con người không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.

Quỳnh nói: "Vậy nhiệm vụ của chúng ta có phải là dập tắt lửa không?"

Đoàn Vu Thần nói: "Không thể, điều này căn bản không thể làm được, hơn nữa nếu chúng ta dập tắt lửa rồi, những đội sau làm các trạm kiểm soát hiện tại, qua ải đều không cần giết boss rồi."

Vạn Nhân Trảm đang chuẩn bị nói, theo bản năng nhìn về phía Hòa Ngọc, sau đó liền giật mình nói: "Hòa Ngọc, mày bị sao vậy?"

Hòa Ngọc đã không nói gì từ lúc đi vào cửa ải này, khuôn mặt luôn tái nhợt đỏ bừng lên, nhưng loại đỏ này xuất hiện ở màu da quá trắng bợt trông càng không bình thường, khiến người khác vừa nhìn liền biết cơ thể của cậu có vấn đề. Hơn nữa dường như cả người cậu đều bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, mồ hôi trên trán nhỏ xuống từng giọt, tuy rằng vẫn rất đẹp, còn có một loại cảm giác trai đẹp yếu ớt độc đáo. 

Nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, hiện tại Hòa Ngọc rất đau đớn.

P/s: Với tần suất hiện tại thì tầm 2-3 ngày nữa mình sẽ end arc này nha ⊂ ( ̄ ▽  ̄) ⊃

*Tiếp theo cả nhà sẽ được gặp lại hai đại ca (or đàn em thầy Hoà) Eugene và Trấn Tinh cùng với việc thầy Hoà chuẩn bị get được nghề nghiệp mới

╰ (͡ ° ͜ʖ ͡ °) つ ── ☆ *: ・ ゚

Bình Luận (0)
Comment