Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 239

Thấy bốn người đều nhìn về phía mình, Hòa Ngọc hít một hơi thật sâu, sống lưng thẳng tắp, nét mặt không hề che giấu sự đau đớn, giọng khàn khàn: "Tôi không sao, tiếp tục bàn việc đi, ải này không thể là dập tắt lửa, tôi đề nghị dùng trang bị bay kiểm tra tình hình xung quanh trước."

Vạn Nhân Trảm: "Mày như thế chẳng giống không có chuyện gì." Gã ngẩng đầu nhìn Hòa Ngọc, hơi nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ.

Đoàn Vu Thần gật đầu, nói: "Đúng, tôi ủng hộ kiểm tra xung quanh, những ai có trang bị bay?"

Hòa Ngọc: "Tôi có." Rất rõ ràng, chính là thứ cậu đang dẫm ở dưới chân.

Đoàn Vu Thần: "Tôi cũng có trang bị bay, Quỳnh thì sao?"

Quỳnh gật đầu.

Đoàn Vu Thần: "Vậy chúng ta tách ra kiểm tra, tôi đi hướng một giờ đến bốn giờ, cô đi hướng bốn giờ đến tám giờ." Anh ta nhìn về phía Hòa Ngọc, hơi nhíu mày nói: "Năng lực chiến đấu của cậu quá yếu, cậu chở Vạn Nhân Trảm đi, các cậu đi kiểm tra hướng tám giờ đến mười hai giờ, đều được đúng không?"

Hòa Ngọc gật đầu: "Tôi không có vấn đề gì." Vạn Nhân Trảm không có trang bị bay, cậu không có năng lực chiến đấu, vừa hay có thể thành lập một đội. Vạn Nhân Trảm hiếm khi không phản bác lời đề nghị cưỡi chổi của Hòa Ngọc, ngược lại còn đồng ý: "Được, nơi này quá kỳ lạ, hơn nữa nhìn dáng vẻ này của mày cũng không giống có thể chống đỡ được lâu, đừng chết ở đây liên lụy đến bọn tao." Gã bày ra một bộ mặt ghét bỏ.

Bình luận: "Anh chắc chắn cậu ta không phải là nội gián thì còn lo lắng cái gì?"

Bình luận: "Quan tâm cứ quan tâm, cũng đừng lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, Vạn Nhân Trảm, tôi phục anh."

Bình luận: "Lầu trước điên rồi à, Vạn Nhân Trảm quan tâm Hòa Ngọc? Anh đây là đang ghét bỏ."

Quỳnh há miệng, không biết là vì sao cô ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Cách phân công này quá nhanh rồi, hơn nữa cũng quá hiển nhiên. Trong lòng cô ta dâng lên cảm giác không hòa nhập, nhưng cho dù là Đoàn Vu Thần hay là Hòa Ngọc, Vạn Nhân Trảm, tất cả đều đồng ý tách ra để làm việc, Quỳnh đè cảm giác không hòa nhập với xung quanh xuống, không phản đối.

Còn Lăng Bất Thần. Cậu ấy lại bị bỏ qua. Đoàn Vu Thần bay lên mới nhớ đến cậu ấy, chỉ nói một câu: "Cậu ở lại đây quan sát." Nói xong, anh ta bay ra ngoài trước, Quỳnh cũng bay đến một phương hướng khác.

Không ai chú ý đến, trước khi Đoàn Vu Thần ngồi lên trang bị bay rời khỏi, anh ta và Hòa Ngọc nhìn nhau, trao đổi qua ánh mắt, mà Hòa Ngọc khẽ gật đầu với anh ta.

Vạn Nhân Trảm đứng trên chổi của Hòa Ngọc mà bay, hai người bay về phía bọn họ được sắp xếp, xem xét tình hình của địa ngục lửa.

"Cái chổi rác rưởi này của mày quá nhỏ, đứng rất khó." Vạn Nhân Trảm chê bai. Cái chổi nghe thấy vậy, lập tức lung lay, dáng vẻ như đang rất không vui. Nó muốn quẳng Vạn Nhân Trảm xuống dưới. Vạn Nhân Trảm hoảng sợ, bắt lấy Hòa Ngọc mới có thể đứng vững. Vẻ mặt gã rất ngạc nhiên: "Cây chổi này của mày cũng không bình thường, lại có thể nghe hiểu tiếng người. Đây là trang bị bay gì vậy, sao lại không bình thường được như vậy?"

Hòa Ngọc: "Không biết, trang bị bay cấp cao, Ly Trạm chế tạo." Đây là lần đầu tiên Hòa Ngọc nhắc đến người chế tạo ra cái chổi này, cậu đã biết được từ bình luận hình như "Ly Trạm" rất giỏi, cũng bởi vậy cậu cố ý nhắc đến ở trước mặt Vạn Nhân Trảm.

Quả nhiên, con ngươi của Vạn Nhân Trảm co lại, đề cao giọng lên nói: "Trạm Thần chế tạo?"

Hòa Ngọc nói: "Hình như là vậy, phía trên có hai chữ Ly Trạm."

Vạn Nhân Trảm: "..."

Bình Luận (0)
Comment