Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 240

Gã cúi đầu, quả nhiên thấy được hai chữ "Ly Trạm" rất nhỏ, giọng nói của gã không khỏi có hơi kích động: "Trời ạ, vậy là lại là trang bị của Ly Trạm, Hòa Ngọc, số mày đỏ thật."

Hòa Ngọc: "Ly Trạm là ai?"

Vạn Nhân Trảm đột nhiên nhìn về phía Hòa Ngọc, nói một cách ẩn ý: "Mày biết vì sao ngoài việc Show Sống Còn Đỉnh Lưu được gọi là Sàn Thí Luyện Chết Chóc ra, còn được gọi là Hệ Thống Tạo Thần không?"

Hòa Ngọc lắc đầu.

Vạn Nhân Trảm: "Bởi vì Ly Trạm, anh ta là người tạo ra thần đầu tiên kể từ mùa đầu của Show Sống Còn Đỉnh Lưu cho đến nay, không, phải nói là người duy nhất."

Tạo thần. Hòa Ngọc hơi nhíu mày, cậu nhìn Vạn Nhân Trảm, tiếp tục hỏi: "Cho nên Ly Trạm là thần. Thần là cái gì? Anh ta đang ở đâu?"

Vạn Nhân Trảm lắc đầu nói: "Thần chính là thần, sự tồn tại không gì có thể sánh được. Khi cuộc thi đó kết thúc, Ly Trạm có được năng lực chiến đấu của thần đạt được chứng nhận thành thần đầu tiên của hệ thống, thưởng cho anh ta bất tử." Mắt gã chứa đầy sự hâm mộ, hướng về tương lai: "Sau đó, sau khi Ly Trạm thành thần liền ở ẩn, nhưng anh ta mãi mãi là thần của Liên Bang, là tín ngưỡng của bọn tao." Đây cũng là lý do vì sao show sống còn này nguy hiểm như vậy, còn có rất nhiều cao thủ, thiên tài, tre già măng mọc đi vào. 

Bởi vì Ly Trạm mở ra con đường thành thần, đạt được sự vĩnh hằng. Như vậy sao lại không khiến người ta hâm mộ chứ. Khả năng thành thần, cho dù một phần chục triệu lần, cũng đáng để đánh cược. [V: đánh hơi thấy trứng màu (Φ ω Φ)]

Hòa Ngọc nhìn gã bằng ánh mắt kỳ quái.

Vạn Nhân Trảm ngẩn ra, lập tức nhíu mày lại nói: "Ánh mắt này của mày là sao? Sao vậy? Mày không hâm mộ, không sùng bái?"

Hòa Ngọc lắc đầu, rất ngạc nhiên mà hỏi gã: "Cho nên các anh vừa không biết vì sao hệ thống thưởng cho Ly Trạm sự bất tử, cũng không biết hệ thống thưởng sự bất tử như thế nào, thậm chí cũng chưa từng gặp lại Ly Trạm khi đã thành thần đã tin Show Sống Còn Đỉnh Lưu có thể tạo thần, người trước ngã người sau liền xông lên để đi vào chém giết?"

Vạn Nhân Trảm: "..." Ánh mắt gã mờ mịt: "Ly Trạm đã thành thần rồi, khi kết thúc show sống còn, năng lực chiến đấu của anh ta đã là mạnh nhất của Liên Bang, hệ thống show sống còn thưởng cho anh ta bất tử, thành thần tất nhiên không giống với người bình thường, phải ở ẩn."

Hòa Ngọc: "..." Cậu hít một hơi thật sâu, lắc đầu nói: "Bỏ đi, các anh đều là những tên cao to có năng lực chiến đấu cao, không có não, hỏi các anh cũng vô dụng."

Vạn Nhân Trảm: "Này này này, Hòa Ngọc, mày cũng đừng có khinh người quá đáng." Mắng một câu xong, gã lại không kìm được nói: "Nhưng mày nói cũng đúng, rốt cuộc Trạm Thần đã đi đâu, vì sao sau khi ở ẩn lại không có ai gặp được anh ta."

Hòa Ngọc lại lắc đầu, không muốn phí lời với Vạn Nhân Trảm. Hiện tại cũng không phải là lúc thảo luận Ly Trạm hay không Ly Trạm, hiện tại điều quan trọng nhất là bọn họ cần phải qua ải. Hòa Ngọc điều chỉnh hướng chổi.

Vạn Nhân Trảm hoàn hồn, kinh ngạc nói: "Này, không phải chúng ta cần đi kiểm tra tình hình xung quanh à? Sao mày lại đổi hướng rồi?"

Hòa Ngọc: "Chúng ta không đi kiểm tra, chúng ta đi giết Quỳnh."

Vạn Nhân Trảm: "..."

Hòa Ngọc: "À không, nói như vậy không đúng, nhiệm vụ của chúng ta là đi dọa Quỳnh."

Bình Luận (0)
Comment