Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 247

Ánh mắt hai người đột nhiên nhìn xuống, ban đầu cũng được coi là một biến lửa yên ả nhưng bỗng nhiên lại bắt đầu dâng trào.

Tiếng "rầm rầm" ngày càng lớn.

Cách đó không xa, dường như có thứ gì đó đã khuấy động ngọn lửa phía dưới, biển lửa ùn ùn kéo đến về phía bọn họ.

Đồng tử của Hòa Ngọc co rút, cây chổi tràn đầy sức mạnh, cậu lập tức liều mạng né tránh, nhanh chóng lui về phía sau.

"Ầm -"

Dưới chân bắt đầu nứt ra.

Giống như một trận phun trào dung nham, bùn nhão và lửa phun ra như muốn nhấn chìm và nuốt chửng mọi thứ.

Nhiệt độ đột ngột tăng cao, bùn và đốm lửa bắn tung tóe khắp nơi giống như mang theo một luồng sức mạnh mà không ai có thể ngăn cản.

Vạn Nhân Trảm vô tình bị tia lửa bắn vào.

Đột nhiên, trên cánh tay xuất hiện một hố đen, nhiệt độ nóng như thiêu đốt, mùi thịt cháy khét.

Đây không phải là đốm lửa nhỏ bình thường.

Vạn Nhân Trảm hít một hơi thật sâu, che bàn tay đau đớn lại, chửi bới: "Cái quái gì thế này?"

Sắc mặt Hòa Ngọc trầm xuống, nhìn biển lửa đang bốc lên xung quanh, giọng khàn khàn nói: "Thì ra đây là địa ngục, địa ngục, đúng thật là địa ngục."

"Ầm -"

"Ầm ầm -"

Dung nham nóng chảy không ngừng bắn lên, giống như muốn nuốt chửng bọn họ.

Cây chổi liều mạng né tránh, vô cùng hoảng loạn.

Hòa Ngọc nhanh chóng quyết định: "Trở về vực trung tâm mảnh đất duy nhất."

Theo mệnh lệnh của chủ nhân, cây chối bay đi như sao băng, khó khăn lắm mới xuyên qua khe hở dung nham đang phun trào, nhanh nhẹn né tránh.

Vạn Nhân Trảm nắm chặt chổi, nhìn lướt qua dung nham nóng hầm hập.

Tia lửa phun ra khắp mọi nơi, Vạn Nhân Trảm bị bỏng mấy lần, nghiến răng nghiến lợi, một đốm lửa nhỏ mà cũng có sức uy h**p lớn như vậy, nếu như dung nham phun ra bao phủ lấy bọn họ thì bọn họ sẽ biến thành tro bụi ngay lập tức.

Cây chổi liều mạng né tránh, lúc thì bay lên, lúc thì hạ xuống, lúc lại lách trái né phải.

Tìm kiếm một cơ hội sống sót trong những vết nứt.

Hai người trên chổi cũng đang cố gắng giữ vững thân hình, tránh bị ngã trong quá trình bay, còn phải tránh những đốm lửa nhỏ bắn tung tóe.

Giữa tiếng nổ vang trời, toàn thân họ căng thẳng, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị biển lửa cuồng nô nuốt chửng.

Cực kỳ nguy hiểm.

Bình luận:

"Mẹ kiếp, thật đáng sợ."

"Tôi sợ rồi, trời ơi."

"Trời ạ, thật là đáng sợ, quần áo của Hòa Ngọc biến dạng luôn rồi, này là còn chưa chạm đến nữa."

"Mấy người xem tay của Vạn Nhân Trảm kìa, ngọn lửa này quá kh*ng b*, ải thứ năm này, đúng là cấp độ càng ngày càng khó."

Trong lúc mọi người đang thảo luận, cuối cùng cây chổi cũng sắp quay trở lại khu vực trung tâm, biển lửa thì vẫn đang dâng trào.

Thậm chí để cản trở bọn họ, trong lúc cây chổi đang lao nhanh về phía trước thì một bức tường lửa khổng lồ bất ngờ được dựng lên.

Chiếc chổi phanh kịp thời nhưng vì quá gần nên không tránh được những đốm lửa quá lớn.

Thậm chí có một vài đốm lửa còn bắn vào mặt của Hòa Ngọc.

Con ngươi của Vạn Nhân Trảm co rút lại, vô thức đẩy đầu Hòa Ngọc xuống, dùng tay che đầu cho cậu.

Tiếng thịt cháy "xèo xèo" vang lên, kèm theo tiếng đó là tiếng r*n r* của Vạn Nhân Trảm.

Cơn đau ập đến.

Bức tường lửa sụp đổ, cây chổi tiếp tục di chuyển.

Hòa Ngọc ngẩng đầu lên, Vạn Nhân Trảm cũng rút tay lại.

Giọng Hòa Ngọc khàn khàn: "Anh cứu tôi một lần nên tôi nợ anh một ân tình." Cái này đã cứu lấy khuôn mặt của cậu. Hòa Ngọc rất quan tâm đến khuôn mặt của mình, Vạn Nhân Trảm đã cứu khuôn mặt của cậu thì cũng chính là đã cứu được mạng của cậu.

Mu bàn tay của Vạn Nhân Trảm bỏng rộp, máu chảy đầm đìa. Gã rút tay quay đầu lại: "Tao mượn cây chổi của mày nên mới bảo vệ đứa cùi bắp như mày. Mấy đốm lửa nhỏ này chỉ có thể làm tao bị thương, còn mày thì có khi sẽ bị thiêu chết đấy, tao đã từng nói là sẽ bảo vệ mày, tao là người nói được làm được nên mày đừng nghĩ nhiều."

Bình luận: "Miệng nói không, nhưng phản ứng thân thế rất thành thực."

Bình luận: "Có anh nghĩ linh tinh thôi đấy."

Thật ra, vào lúc đó trong đầu Vạn Nhân Trảm chỉ có một ý nghĩ lóe lên.

Sẽ thật đáng tiếc nếu một khuôn mặt xinh đẹp như vậy bị hủy hoại.

Suy nghĩ đó chỉ thoáng qua, sau đó gã không nghĩ gì mà giơ tay ra.

Bình Luận (0)
Comment