Hòa Ngọc nhìn thao tác của anh ta, rèn cần rất nhiều bước, người khác cũng vây vào xem.
Nhưng Hòa Ngọc có thể nhìn thấy lúc Đoàn Vu Thần điên cuồng thay đổi thao tác, cũng đã mang theo một nguồn năng lượng.
Đó không phải là động tác rèn phức tạp, đó là kéo theo một nguồn năng lượng khác.
Thực ra Liên Bang Vũ Trụ đã tiếp xúc với năng lượng, nhưng họ chỉ coi đó là hành động và quy luật chứ không phải năng lượng.
Hóa ra đây là rèn.
Hòa Ngọc hơi nhếch môi.
Khả năng 30% ban đầu giờ đã trở thành 60%.
Dung nham vẫn đang dâng trào, Hòa Ngọc dùng tay trái chạm vào chuỗi hạt trên cổ, càng nguy hiểm thì càng may mắn.
Vậy thì bây giờ hãy đặt cược vào 60% này đi.
Cậu giơ tay phải lên, điên cuồng hấp thu năng lượng xung quanh, năng lượng nóng bỏng kia dường như muốn thiêu đốt cậu hoàn toàn, nhưng cậu vẫn kiên trì, lập tức đưa nguồn năng lượng này vào trong chiếc quạt.
Vù vù vù -
Chiếc quạt điên cuồng quay tròn.
Đoàn Vu Thần sửng sốt, động tác trên tay cứng đờ.
Hòa Ngọc: "Đừng dừng lại."
Đoàn Vu Thần tiếp tục động tác trong tiềm thức, anh ta sử dụng động tác dung hợp khoáng thạch, nhưng anh ta lại không bỏ khoáng thạch và nguyên vật liệu vào, nhưng chiếc quạt vẫn đang quay với tốc độ cao, tăng năng lực chiến đấu với tốc độ đáng sợ.
Là một thợ rèn, Đoàn Vu Thần có thể cảm nhận rõ ràng điều đó.
Đồng tử của anh ta co rút lại, hai tay không ngừng cử động nhưng trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi cùng kinh ngạc.
Thật sự có thể xảy ra sao?
Cải thiện hiệu quả chiến đấu của trang bị mà không cần sử dụng khoáng thạch và nguyên liệu.
Cái này giống như "trận pháp", "Hấp dẫn các ngôi sao" của Hòa Ngọc, hoàn toàn lật đổ nhận thức, khiến anh ta điều khiển nó một cách máy móc, nhưng suy nghĩ của anh ta lại tách rời khỏi hành động, cả người sững sờ.
"Vù vù vù -"
Tốc độ quay của chiếc quạt ngày càng nhanh hơn, tạo thành dư ảnh.
Sau đó, nó dần dần lớn hơn và biến thành một chiếc quạt khổng lồ, trở thành "quạt Ba Tiêu" trong ký ức của Hòa Ngọc.
Đoàn Vu Thần, Vạn Nhân Trảm, Lăng Bất Thần và những người khác đều sững sờ trước sự thay đổi của chiếc quạt, họ ngây người nhìn chiếc quạt, giống như không thể tin vào mắt mình.
Vào lúc này -
"Ầm -"
Âm thanh này không phải do quạt mà là do nham thạch tạo ra.
Vào lúc họ đang sững sờ, dung nham cuồn cuộn phun ra đợt dung nham nóng chảy đầu tiên, ngọn lửa đỏ rực dâng lên cao, giống như sóng biển, quét về phía bọn họ.
Dòng dung nham khủng khiếp kéo đến đánh vào bờ.
Nơi an toàn cuối cùng trên hòn đảo nhỏ cũng sắp bị nó nhấn chìm và nuốt chửng.
Đồng tử của một số người co lại.
Bọn họ đột nhiên hoàn hồn lại sau những thay đổi của chiếc quạt, run rẩy nhìn dòng dung nham đang đập vào bờ, sợ hãi đến từ bên trong cơ thể khiến tim bọn họ như thể đang bị ai đó bóp chặt lấy, nhiệt độ cao bao phủ khắp người, cảm giác rùng mình ớn lạnh đã kéo tới.
Đồng tử của họ phản chiếu màu đỏ rực, như thể cả thế giới đã biến thành biển lửa.
Hòa Ngọc hét lên: "Vạn Nhân Trảm, dùng quạt đi."
Vạn Nhân Trảm đang hoảng sợ, sau khi nghe thấy giọng nói của Hòa Ngọc, thì vô thức bật dậy, giẫm lên cây chổi đồng thời cầm lấy chiếc quạt, sau đó vào thời khắc dung nham ập xuống đã dùng chiếc quạt để đỡ lấy.
Trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Gã sắp biến mất rồi.
Trốn cũng không trốn được.
Không ngờ gã lại nghe lời Hòa Ngọc chỉ đạo, đi chặn đánh dòng dung nham đáng sợ này.
Đúng là phải chôn cùng cái tên gà mờ của hành tinh rác kia rồi.
Đúng thế rồi.
Gã chưa đủ hai trăm nghìn phiếu bầu.
Vạn Nhân Trảm suy sụp.