Đoàn Vu Thần hít sâu một hơi, lấy ra thiết bị rèn phụ trợ, khàn giọng nói: "Tôi đúng là mất trí rồi, vậy mà lại đi nghe theo lời của cậu." Mặc dù nói như vậy, nhưng ngược lại vẫn lấy thiết bị phụ trợ ra, đồng thời còn lấy chiếc quạt qua đó, ném ra ngoài.
Thiết bị rèn phụ trợ của Đoàn Vu Thần là do anh ta tự chế tạo trong vòng tuyển chọn, sau đó đã nhận được thiết bị ở vòng tuyển chọn và ở trận đấu vòng loại đầu tiên, đồng thời cải tiến thiết bị phụ trợ này. Dụng cụ phụ trợ của anh là bốn lưỡi câu, hai móc trên treo lơ lửng, hai móc dưới treo ngược, kẹp chiếc quạt ở giữa.
Vì ở đây lửa đang cháy hừng hực nên Đoàn Vu Thần không cần lấy lửa ra, trực tiếp mượn ngọn lửa đang cháy hừng hực này để đốt cháy chiếc quạt.
Hai tay của anh ta không ngừng chuyển động, giống như một số động tác độc đáo có quy luật, lưỡi câu cùng động tác tiêu hao năng lực chiến đấu, chiếc quạt đó rất yếu, nếu như không có lưỡi câu và động tác của Đoàn Vu Thần e rằng đã biến thành tro bụi. Cũng bởi vì lưỡi câu và động tác của Đoàn Vu Thần, chiếc quạt vẫn giữ nguyên như cũ, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện ra hoa văn trên chiếc quạt đang chuyển động.
Cơ thể Hòa Ngọc đang rất yếu, nhưng vào thời điểm này cho dù đứng không vững, dựa vào Vạn Nhân Trảm thì đôi mắt cậu vẫn chăm chú nhìn Đoàn Vu Thần, theo dõi hành động của anh ta.
Bình luận đã ngập tràn bình luận.
"Mẹ kiếp, thầy Đoàn đúng là điên rồi, anh ta nghe theo lời Hòa Ngọc nói thật kìa."
"Trình độ của Đoàn Vu Thần không thể phủ nhận. Hòa Ngọc chỉ là một tuyển thủ hành tinh rác không hiểu biết gì, thế mà có thể sai khiến được thầy Đoàn."
"Tôi chỉ học sơ sơ về rèn thôi, nhưng tôi biết không có khoáng thạch và nguyên liệu căn bản không thể nào nâng cấp, Hòa Ngọc có thể làm được gì?"
"Cậu ta vốn không hiểu thế nào là rèn, đừng lãng phí thời gian, nhanh đi đi không tí nữa lại có chuyện."
"Hòa Ngọc đã hết mánh khóe rồi, một tên nội gián đã thủ tiêu những người khác để đi được đến bây giờ, không ngờ rằng lại thua bởi một trận đấu, thật là xấu hổ."
"Mấy người nói xem, cậu ta có phải muốn kéo thầy Đoàn và Vạn Nhân Trảm cùng chết với mình không?"
"Chẳng lẽ chỉ có mỗi tôi thấy Hòa Ngọc có cách sao? Lần trước cậu ta đề xuất năng lực chiến đấu của hệ thống võ hiệp, mấy người cũng mỉa mai như vậy nhưng sau đấy lại bị vả mặt."
Người xem không đánh giá cao Hòa Ngọc, bất cứ điều gì vượt quá nhận thức của họ luôn không thể chấp nhận được, khiến người ta phủ định, bài trừ trong vô thức. Bởi vì một khi được chấp nhận, có nghĩa là suy nghĩ của họ đã sai.
Trong Địa ngục rực lửa, Hòa Ngọc vẫn nhìn chằm chằm vào Đoàn Vu Thần.
Chẳng trách anh ta lại kiêu ngạo như vậy. Rèn là một kỹ thuật thực sự rất khó học, cũng cực kỳ khó thăng cấp. Bách khoa toàn thư Rèn vũ khí, Nguyên tắc cơ bản phát triển năng lực chiến đấu đều là những cuốn sách cơ bản, nhưng Hòa Ngọc rất coi trọng những điều cơ bản này.
Đáng tiếc, cậu bỏ ra nhiều ngày nghiên cứu cái sau, mà cái trước vừa mới lấy được thì đã bắt đầu vòng thi đấu thứ hai, vì thế cậu không có thời gian nghiên cứu tỉ mỉ. Mặt khác, quá trình này hoàn toàn không cần đến Đoàn Vu Thần. Đó là bởi vì cậu còn chưa nghiên cứu xong, còn chưa hiểu rõ về việc rèn nên nhiệm vụ này chỉ có thể giao cho Đoàn Vu Thần.
Đoàn Vu Thần nghiến răng: "Hòa Ngọc, tiếp theo rốt cuộc cậu muốn làm gì? Tiếp đến cần phải dung hợp khoáng thạch và vật liệu đã thăng cấp, nhưng bây giờ, chúng ta không có gì cả." Cho dù nó dung hợp được năng lực chiến đấu hay là sức phòng thủ của khoáng thạch khác thì bắt buộc phải được đưa vào thời điểm này.
Anh ta càng làm càng thấy bản thân mình điên rồi, thậm chí còn nghe theo sự chỉ đạo của Hòa Ngọc. Anh ta còn hơi nghi ngờ, Hòa Ngọc sẽ không kéo bọn họ chôn cùng đâu đúng không?
Giọng nói Hòa Ngọc khàn khàn nhưng rất bình tĩnh: "Đừng dừng lại, anh tiếp tục dung hợp khoáng thạch và vật liệu theo trình tự đi."
Đoàn Vu Thần: "..." Đôi tay anh ta không ngừng di chuyển, thay đổi hết tư thế điều khiển này đến tư thế điều khiển khác, bên cạnh là dung nham nóng chảy, nét mặt hung dữ, chửi thề: "Chết tiệt nếu như cậu dám chơi tôi, tôi làm quỷ cũng không tha cho cậu đâu."