"Hòa Ngọc xong đời rồi."
"Đúng vậy, một mình xông vào ải thứ sáu, những người ở phía sau sắp đuổi theo, cậu ta thật sự xong đời rồi."
"Cũng trách cậu ta cứ muốn đi một mình, chỉ cần mang một người trong đám Vạn Nhân Trảm, có cậu ta làm phụ trợ cũng không sợ đám Trấn Tinh."
"Đúng vậy, hiện tại Hòa Ngọc lấy cái gì để đối mặt với bọn họ?"
"Nhưng Hòa Ngọc cũng không còn cách nào khác, đám Đoàn Vu Thần sẽ không giúp cậu ta qua ải thứ sáu."
"Hòa Ngọc, nguy hiểm mà."
"Chậc chậc, cứ đợi mà xem - Thôi không muốn bị vả mặt thì đừng nói lời cay nghiệt, đợi mà xem đi."
"Lần này, tôi thật sự không coi trọng Hòa Ngọc, đám Trấn Tinh một khi đuổi kịp cậu ta, cậu ta liền xong luôn."
.. . .
Khán giả không coi trọng Hòa Ngọc, trước không đánh thắng được boss của ải thứ sáu, sau có người đang đuổi theo, làm sao cậu có thể vượt ải?
Tuy rằng tất cả mọi người đều không coi trọng Hòa Ngọc, nhưng phòng phát sóng trực tiếp của cậu vẫn đứng đầu.
Các khán giả đều đang đợi xem tiếp sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Mà lúc này, Hòa Ngọc đang trên tuyết.
"Bịch -"
Cậu ngã vào trong tuyết.
Tuyết này quá lạnh, lạnh băng đến mức cậu sắp không điều khiển trang bị bay được. Hơn nữa bay ở trên trời, gió lạnh thổi qua còn đau đớn hơn ở trên mặt đất, nếu cậu vẫn luôn bay ở trên trời thì sẽ càng nhanh bị đông cứng đến chết hơn ở trên mặt đất.
Cả đầu chui vào trong tuyết, toàn thân bị đóng băng trong nháy mắt, tay chân dường như mất đi tri giác, rất khó điều khiển, còn đau đớn hơn cả lúc ở ải thứ năm.
"Phù -"
Ở trong băng tuyết, khói trắng mà cậu thở ra dường như đều bị đông cứng lại, nhiệt độ còn thấp hơn vô cùng so với trong tưởng tượng của cậu.
Hòa Ngọc chống cái chổi, đứng dậy một cách vô cùng khó khăn, tiếp tục đi về phía trước, động tác rất chậm bước chân loạng choạng động tác rất chậm, bước chân loạng choạng.
"Bịch -"
Rất nhanh, lại ngã xuống dưới tuyết.
Các khán giả nhìn Hòa Ngọc đi được mấy bước lại ngã, lại nhìn đám Eugene tuy rằng bị lạnh đến khó chịu, nhưng vẫn đi rất nhanh -
"Ôi, Hòa Ngọc không ổn rồi."
"Có lẽ bản thân cậu ta cũng không ngờ, ải này lại khó với cậu ta như vậy, đây là năng lực chiến đấu của bản thân quá kém rồi, lại không có trang bị phòng ngự."
"Không phải là bị lạnh chết thì chính là bị đám Eugene đuổi kịp, g**t ch*t."
"Cho nên, trận đấu này không phù hợp với tuyển thủ của hành tinh rác, cho dù có thông minh hơn nữa, năng lực chiến đấu kém cũng không thể sống tiếp."
"Nhưng mà, Hòa Ngọc vẫn rất ngoan cường, đi đến gian nan như vậy lại vẫn kiên trì."
Hòa Ngọc lại ngã tiếp.
Được rồi, ải này thật sự có hơi không giống với trong tưởng tượng, hệ thống thiết lập hoàn cảnh quá khắc nghiệt, đặc biệt là đối với người có tố chất thân thể yếu kém, rất khó khăn.
Cậu vẫn còn át chủ bài không?
Đáp án là không nhưng mà cậu cũng không quá tuyệt vọng.
Ải này, chắc chắn cậu phải thông qua.
Chỉ là giờ xem ra, chỉ có thể khởi động kế hoạch B rồi.
Hòa Ngọc ngã xuống lại không đi nữa, đi vào phó bản này vẫn luôn không nghỉ ngơi, cơ thể cậu gánh vác quá lớn. Vừa lúc hiện tại nghỉ ngơi, thuận tiện đợi những người ở phía sau.
Theo như tính toán, hiện tại đám Trấn Tinh đã đang trên đường đuổi theo rồi nhỉ?
"Chậc, đồng đội mới của tôi, mau đến đây đi." Hòa Ngọc lẩm bẩm.
Thế giới trắng xóa có hơi chói mắt, cậu híp lại mắt, vừa nhìn liền biết đang nghĩ kế hoạch gì đó.
Làm cho người ta... không nhịn được mà lạnh sống lưng.