X"Bộp!"
"Bộp bộp!"
Đột nhiên, vang lên tiếng khiến lòng người rét lạnh.
Hòa Ngọc hơi nhíu mày lại, ngón tay cậu để trên mặt tuyết, cảm nhận phương hướng và tình hình của cơn chấn động. Tiếng bước chân rất lớn... Dường như không phải đến từ hướng của cửa ải thứ năm, không liên quan đến đám Eugene, mà là đến từ đỉnh núi.
Vị trí hiện tại của Hòa Ngọc đang ở gần đỉnh núi, lại vẫn chưa đến đỉnh núi. Càng đi lên trên tuyết càng dày, cũng càng lạnh, băng tuyết tràn ngập, bản thân cậu có chút không leo lên nổi. Mà hiện tại, phía đỉnh núi truyền đến tiếng bước chân rất to...
Hòa Ngọc hít một hơi thật sâu lại thở dài, thở ra khói trắng rất rõ, giọng cậu khàn khàn: "Được rồi, vận may của mình thật sự có hơi kém, còn chưa đến đỉnh núi đã gặp boss rồi." Trăm nghìn lần cũng không ngờ tới, boss vốn ở đỉnh núi lại xuống rồi, cậu bất ngờ không kịp phòng bị, gặp gõ trước.
Hòa Ngọc ngẩng đầu, nhìn về phía trước.
Xa xa, trong khung cảnh băng tuyết đầy trời, một thứ có lông trắng to lớn đang đến gần. Cái đầu của nó to giống đầu của bò lửa, dáng người to lớn giống như khủng long, lạ là có thân hình to lớn đến như vậy lại rất linh hoạt, chạy nhảy băng băng trong nền tuyết rất nhẹ nhàng.
Chỉ trong chớp mắt, đám lông to lớn đó càng ngày càng đến gần, cũng càng ngày càng rõ ràng. Giống như một con hổ lớn nhưng lông rất dài, càng giống như mèo Ragdoll khổng lồ, chỉ có đôi tai là màu đen, răng nanh và vẻ mặt hung hãn không giống mèo.
Xem ra là một con vật rất hung hãn.
Hệ thống hiển thị con này tên là "Hàn Băng thú", là boss của ải thứ sáu. Vốn nên đóng giữ ở đỉnh núi, không biết vì sao lại chạy xuống. Hàn Băng thú sinh ra và lớn lên trong băng tuyết, đây chính là thiên đường của nó. Mà dựa theo thiết lập của Show sống còn đỉnh lưu, mặc kệ thân hình to bao nhiêu, mặc kệ con người không đủ cho nó nhét khẽ răng, chắc chắn nó muốn ăn con người.
Như vậy mới có thể tạo thêm phiền phức cho tuyển thủ.
Hòa Ngọc cũng đã gặp được ở vòng tuyển chọn. Cậu không tin con Hàn Băng thú to lớn này không ăn người, dù sao phương hướng vốn dĩ của nó dường như không phải là Hòa Ngọc, nhưng khi đang đến gần, đột nhiên dừng lại hướng về phía Hòa Ngọc mà ngửi, sau đó vui vẻ chạy đến. Đó là phản ứng khi ngửi thấy sự tồn tại của thứ nó thấy hứng thú.
Bình luận -
"Vãi, Hòa Ngọc cũng quá xu cà na!"
"Theo lý mà nói boss của đỉnh núi đều ở trên đỉnh, cậu ta còn chưa đi lên thì đã gặp rồi."
"Mẹ nó, quá xu, rõ ràng là ông trời muốn giết cậu ta."
"Xong đời rồi, sao Hòa Ngọc có thể đánh thắng Hàn Băng thú được chứ? Chờ chết đi, cậu ta thật sự sắp xong đời rồi."
"Ôi, cũng rất đáng thương."
Tay phải Hòa Ngọc chống chổi, chậm rãi đứng lên, vươn tay trái lên, lấy viên thuốc bảy sao ra, tách ra, uống một nửa, cơ thể lập tức ấm lại. Ngay lập tức cậu cất thuốc lại, tay trái để ở bên cạnh hơi mở ra, năng lượng vô hình không nhìn thấy được bắt đầu dao động.
Hàn Băng thú càng ngày càng gần.
Hòa Ngọc nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt giao nhau, sau đó - hơi dừng lại.
Đôi mắt xinh đẹp màu xanh rất quen thuộc.
Giống với đôi mắt của cá lớn cậu gặp ở vòng tuyển chọn, giống y hệt.
Đối với "cá lớn Hòa Ngọc" đưa cậu đi làm mưa làm gió, Hòa Ngọc vẫn rất thích. Sự khác nhau giữa Hàn Băng thú và cá lớn rất lớn, một con thì sống ở trong tuyết, một con lại sống trong biển, nhưng đôi mắt lại rất giống nhau.
Ngay lúc Hòa Ngọc ngây người trong giây lát, Hàn Băng thú chạy đến trước mặt, nó mở chiếc miệng hung hãn ra, hướng về phía Hòa Ngọc mà cắn như đang muốn nuốt cậu.
"Grào -"