Chỉ thấy con số ghi trên đầu Hòa Ngọc, từ "chín mươi chín" biến thành "chín mươi bảy", bị trừ thẳng hai giờ.
Eugene nghi ngờ trong lòng, không phải Hòa Ngọc trả lời đúng rồi sao? Nhưng mà, ánh mắt của gã không có bất kỳ dị thường nào, vẫn duy trì sự bình tĩnh.
Bên cạnh, Hòa Ngọc nhìn gã một cái cũng vô cùng bình tĩnh: "Con số trên đầu tôi có thay đổi sao? Anh trả lời sai nhưng lại không thay đổi."
Eugene theo bán năng nghiêm túc nói: "Không, con số trên đầu cậu không hề thay đổi." Có thay đổi, nhưng chắc chắn gã sẽ không nói cho cậu biết
. Hai người đều ăn ý không đề cập đến thời gian cụ thể, chỉ nói có thay đổi hay không.
Hòa Ngọc khế nhíu mày, hiển nhiên có chút không hiểu: "Vì sao trả lời đúng hay trả lời sai đều không có thay đổi gì? Lẽ nào nhiệm vụ chi nhánh này không phải giảm thời gian đếm ngược mà là..."
Eugene nói tiếp: "Manh mối." Tâm trạng của gã đột nhiên chuyển biến tốt, nhìn về phía quỷ, mau chóng truy hỏi: "Nhanh lên, bọn tao sốt ruột."
Quỷ: "..." Xin vui lòng bỏ cưa điện của anh.
Quỷ không còn cách nào khác, chỉ có thể vừa khóc vừa hỏi: "Xin hỏi số lượng lớn quỷ được sinh ra ở thị trấn quỷ này được bắt đầu từ khi nào?"
Eugene cầm cưa điện đứng cạnh nó, mặt không thay đổi: "Nói lựa chọn đi, hai cái."
Quỷ: "..." Nó khóc nói: "A. Ba trăm năm trước, B. Một trăm năm trước."
Eugene mở cưa điện, tiếng cưa điện "ầm ầm" cực lớn vang lên, uy h**p đáng sợ tràn ngập, bây giờ Eugene còn đáng sợ hơn cả quỷ.
Nó giàn giụa nước mắt nói: "A. Ba trăm năm trước, B. Một năm trước." Rất hiển nhiên, quỷ ở thị trấn quỷ cần phải có thời gian trăm năm trở lên, đáp án chính xác lập tức được chọn.
Eugene lộ ra nụ cười, vô cùng thân thiện cười với Hòa Ngọc: "Hòa Ngọc, tôi nghĩ thông suốt rồi, bây giờ chúng ta cứ hợp tác trước đi, lấy được manh mối quan trọng rồi nói tiếp. Cậu quá gà, mấy phần thưởng rác này đều cho cậu, tôi chọn đáp án sai, cậu chọn đáp án chính xác."
Hòa Ngọc nghi ngờ: "Có phải anh đang tính toán gì không?"
Eugene nhảy dựng lên, trừng to mắt, vẻ mặt vô tội: "Đùa gì vậy, tôi nói sự thật mà, quỷ cắn một cái không có bất kỳ thương tổn gì với tôi, cắn cậu thì có thể khiến cậu chết đấy, dm đơn giản là tôi không muốn cậu chết ở mấy nơi thế này, ảnh hưởng đến phát huy sau này của tôi."
Hòa Ngọc nhìn gã thật lâu, lúc này mới có vẻ mặt "Tôi miễn cưỡng tin tưởng anh vậy", gật đầu. Cậu nhìn quỷ: "Tao chọn A."
Eugene nhếch miệng và thu lại ngay lập tức, ho một tiếng: "Tao chọn B."
Lúc gã xoay người đưa lưng về phía Hòa Ngọc, lập tức lộ ra vẻ mặt càn rõ cười lớn, vô cùng đắc ý.
Ha ha ha.
Chắc chắn Hòa Ngọc không biết, ải này đó là trả lời sai tiếp xúc với quỷ sẽ không bị trừ thời gian, ngược lại là lĩnh thưởng mới bị trừ thời gian.
Hệ thống đang chơi trò đảo ngược.
Chỉ cần gã không nói ra, Hòa Ngọc trả lời đúng cũng không thể đoán được thời gian trên đầu mình đã xảy ra thay đổi.
Cả người Eugene đều đắc ý, cứ lâng lâng, là một người vẫn luôn bị Hòa Ngọc tính kế, lần đầu tiên tính kế Hòa Ngọc, cảm giác đúng là không từ nào diễn tả nổi.