Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 353

Hai con quỷ chuẩn bị rút lui cùng sự xấu hổ và giận dữ, nhưng Hòa Ngọc nhìn chúng nó chằm chằm, trong mắt dấy lên sự hứng thú: "Từ từ, các cô vừa nói, yêu cầu gì của tôi cũng có thể làm được."

Chúng nó gật đầu theo bản năng, nhìn Hòa Ngọc đầy chờ mong. 

Có thể ngủ với người đẹp như vậy, không những có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể chiếm hời, lời rồi.

Hòa Ngọc nở nụ cười.

Một phút sau.

"Bịch -" Vạn Nhân Trảm thẳng thừng đá văng cửa, dáng vẻ như hung thần ác sát. Còn chưa nhìn thấy rõ khung cảnh ở trong phòng, gã đã quát lên: "Hòa Ngọc, mày ra đây cho ông đây..."

Giọng nói đột nhiên im bặt.

Trong phòng, Hòa Ngọc nghiêng người dựa vào giường, tay cầm một quyển vở và một cái bút, đang ghi chép cái gì, quần áo tuy xộc xệch nhưng không giống như đã xảy ra chuyện gì đó. Mà ở trong phòng, cũng không có sự hiện diện của quỷ, chỉ có hai con thỏ nằm bò dưới giường.

Vạn Nhân Trảm: "..." Gã sững sờ, ngây ra nhìn vào trong phòng.

Hòa Ngọc nâng mắt lên nhìn, tầm mắt nhìn về phía gã thông qua mắt kính, chê bai nói: "Tự nhiên anh đạp hỏng một cánh cửa rồi xông vào làm cái gì, muốn đánh muốn giết ai à?" Thái độ không hoan nghên gã.

Nhưng Vạn Nhân Trảm lại không tức giận, gã vẫn cứ đờ ra, một lúc lâu sau mới trừng mắt nhìn cậu: "Hai con quỷ kia đâu? Mày đã hưởng thụ rồi đấy à?" Nhanh vậy sao, gã vừa phát hiện đã đi đến ngay, vậy mà vẫn muộn.

Hòa Ngọc: "..." Cậu cười khẽ nhưng đủ khiến người ta phải sởn gai ốc: "Trong não đừng có nghĩ mấy thứ tục tĩu linh tinh kia, tuy rằng nhìn tôi gầy hơn các anh một chút, nhưng cơ thể khỏe mạnh, cảm ơn." 

Bất kỳ một người đàn ông nào cũng không thể chịu đựng bị nói là “không được”.

Cuối cùng Vạn Nhân Trảm cũng hiểu là bản thân hắn đã hiểu lầm, sờ mũi, lỗ tai có hơi hồng, gã nâng cánh cửa bị mình đạp lên, ho khan một tiếng nói: "Lát nữa bảo bà chủ đổi một cánh cửa, bên tao cũng cần phải đổi."

Hòa Ngọc: "..." Không ngờ cánh cửa bị gã đạp hỏng cũng không chỉ là một cái.

Vạn Nhân Trảm: "Quỷ trong phòng mày đâu? Mày cũng giết chúng nó rồi? Mày có năng lực này?"

Hòa Ngọc đóng sổ lại, cất đi: "Bọn nó vẫn luôn ở đây."

Vạn Nhân Trảm: "'..."

Trên mặt đất, hai giọng nói vang lên.

"Chúng tôi ở đây."

"Hu hu hu."

Thứ phát ra giọng nói là hai con thỏ kia.

Vạn Nhân Trảm lui nhanh về phía sau, làm cánh cửa vừa được đỡ lên đổ sụp xuống, lần này là đổ sụp ra hướng bên ngoài, hơn nữa đã vỡ hoàn toàn. Gã cũng bất chấp những cái đó, lắp bắp: "Quỷ biến thành thỏ, từ hình người biến thành hình dạng của thỏ?" 

Vãi, quỷ biến thành người gã đã rất ngạc nhiên rồi. Đây lại còn có thể từ người biến thành cái khác.

Đừng nói Vạn Nhân Trảm bị dọa, khán giả trong bình luận cũng đã bị dọa từ trước đó.

Bình luận: "Trong ấn tượng, quỷ đều là bóng ma có hơi thở rất khó chịu, sao còn có thể biến đi biến lại?"

Bình luận: "Cũng quá thần kỳ."

Bình luận: "Đây là trong phó bản của Show sống còn đỉnh lưu, chắc là thiết lập của phó bản, Liên Bang không phải như thế."

Bình Luận (0)
Comment