Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 394

Phủ Trấn Chủ

Louis đáp xuống đất, nhóm quỷ khiêng bốn người họ đáp xuống đất theo, sau đó vẫn không nhúc nhích đợi mệnh lệnh của Louis. Trong đêm tối, ánh đèn ở phủ Trấn Chủ rất ít khiến nó càng thêm u ám và âm u.

Louis quay lại nhìn bốn người yếu ớt đang bị khiêng, ánh mắt lạnh lẽo độc ác: "Đưa bọn nó– "

"Báo!" Có người vội vàng chạy tới.

Louis nhíu mày nhìn qua, người nọ ghé sát vào, nhỏ giọng nói: "Đám quỷ ẩn nấp kia đã ló đầu ra." Chân mày Louis nhăn lại, bỗng nhiên trở nên nghiêm túc. Ông ta khẽ nhìn bốn người họ, xua tay nói: "Đưa bọn nó xuống tầng hầm, khóa kỹ lại. Bọn mày cũng canh gác bọn nó cho kỹ vào, nếu chạy mất nữa thì sẽ đút chúng mày cho người kia ăn."

Đám quỷ câm sợ hãi tới run cả người, vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc hơn, tay bọn nó cũng siết chặt lấy tay họ hơn.

Hòa Ngọc nhướng mày. Người kia?

Louis dặn dò xong thì xoay người dẫn theo một nhóm quỷ khác vội vã rời đi, không thèm nhìn đám người Hòa Ngọc. Sau khi ông ta đi rồi, nhóm quỷ khiêng bốn người họ xuống tầng hầm. Tất cả bọn họ đều không chú ý rằng trong quần áo của Hòa Ngọc có giấu một đôi mắt màu xanh lam đang chớp chớp. 

Khóe miệng Hòa Ngọc cong cong, mấy người Trấn Tinh cũng thở phào một hơi. Cũng may, nhóm quỷ kia hành động theo kế hoạch, bọn họ có thể sống lâu thêm một lát nữa rồi.

Dưới tầng hầm.

Trước đó Eugene phát hiện ra một điều, cũng chính lúc đó gã bị Louis phát hiện ra. May là sau khi chạy thoát về tới nhà họ Tiền, Eugene đã kịp nói tin tức này lại cho bọn họ - Phủ Trấn Chủ còn có tầng hầm, hơn nữa mỗi toà, dường như cả phủ đều có tầng hầm, bên trong có rất nhiều hơi thở của quỷ.

Cho dù họ đã có chuẩn bị nhưng vẫn bị tầng hầm của phủ Trấn chủ làm cho kinh ngạc. Từ một chỗ bí ẩn trong phủ Trấn chủ đi vào tầng hầm, bên dưới giống hệt như thành phố dưới lòng đất, bốn phía thông với nhau nhưng ở trong đó hầu như không có con người, tất cả đều là quỷ, lộ ra vẻ âm u lạnh lẽo, khiến người ta lạnh cả sống lưng, da đầu tê dại.

Họ bị ném vào trong một lồng giam, cửa lồng đóng lại, nhóm quỷ đứng canh giữ cách đó không xa. Nhìn lồng giam này xem, nó đánh đổ cái nhìn của bọn họ trước đó — Louis không có tiền chỗ nào hả, rõ ràng là vô cùng có tiền! 

Chất liệu xây dựng lồng giam này là một kim loại hiếm, bình thường sẽ chỉ dùng để chế tạo dây xích, còng tay, hiếm có ai ngang tàng tới mức dùng nó để xây cả lồng giam, hơn nữa không phải một cái mà tới mấy cái lận.

Bốn người dịch vào trong góc hẻo lánh. Eugene nhỏ giọng nói: "Đờ mờ, không ngờ chúng ta lại tự đi nạp mạng thật, lúc nãy chắc tôi bị điên rồi." Vạn Nhân Trảm ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi nói: "Tới khi Louis ra tay thì nhất định sẽ tra tấn chúng ta bằng đủ các hình thức." Tay Eugene bị trói, gã ngây ngốc nhìn về phía trước, trong miệng lẩm bẩm: "Tôi sai rồi, tôi không nên đồng ý. Sao mà tôi lại đồng ý được chứ, chắc là tôi bị lây bệnh điên rồi..."

Bình luận: "Khả năng thuyết phục lòng người của Hòa Ngọc vẫn luôn dễ dàng khiến người ta đồng ý."

Bình luận: "Trời ạ, họ lại tự đi dâng mạng tận mồm, chắc chắn là xong đời rồi."

Bình luận: "Bỏ phiếu, bỏ phiếu đi, để họ có thể dùng phiếu rời đi. Trận này không đánh được nữa, không chắc họ có thể đánh thắng Louis càng đừng nói tới việc còn phải đánh bại một đống quỷ yêu ma quỷ quái mang tên đếm ngược nữa..."

Bình Luận (0)
Comment