Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 401

Đám người Vạn Nhân Trảm không thể ngờ tới, nhưng rõ ràng giờ phút này không phải là lúc để hỏi những thứ này.

Tầm mắt Trấn Tinh tiếp tục nhìn về phía con quỷ bị trói, nó, không đúng, là cậu ta, cậu ta và những con quỷ khác có sự khác biệt, khí đen xung quanh cực kỳ rõ ràng, còn đen hơn những quỷ quái khác vài bậc, cũng cao cấp hơn vài bậc, hơn nữa thân hình của cậu ta là do khí đen tạo thành, cũng không phải là cơ thể con người. 

Theo truyền thuyết, cậu ta là quỷ hình người đầu tiên, sau cậu ta thì có rất nhiều quỷ hình người được sinh ra, vì vậy Louis đã kiểm soát Ly, tìm được cách để tạo ra quỷ hình người từ Ly? Ly đã hoàn toàn không còn nhìn ra hình dáng con người, có thể thấy ba trăm năm qua, cậu ta cũng bị tra tấn.

Sắc mặt Louis u ám, tâm trạng tốt lại biến mất lần nữa, giọng nói lạnh như băng: "Hòa Ngọc đúng không? Mày thật sự rất thông minh, đáng tiếc, vô dụng." Ông ta nhấc chân đi tới trước mặt Hòa Ngọc, dùng một tay đã vững vàng khống chế cậu. Hòa Ngọc cũng không phản kháng, chỉ bình tĩnh nhìn ông ta.

Louis híp mắt: "Rốt cuộc bọn mày tới từ đâu, là ai, tại sao bọn mày lại không giống những người khác?"

Hòa Ngọc: "Có phải ông muốn biến Khắc Lý Hải thành quỷ, nhưng lại không thành công đúng chứ?" Hơi dừng lại, cậu lắc đầu: "Không đúng, cách nói này không kín kẽ cẩn thận, là ông muốn biến Khắc Lý Hải thành quỷ nhưng không thành công hoàn toàn, chỉ thành công một nửa, đúng chứ?"

"Mày biết tại sao không?" Lực tay Louis hơi buông lỏng.

Hoa Ngọc lắc đầu: “Tôi không biêt."

Louis dùng sức túm cậu thật chặt, giọng nói càng lạnh: "Được rồi, không nói nhảm với bọn mày nữa, mày đang kéo dài thời gian, Khắc Lý Hải từng nói bọn mày có một năng lực đặc thù, cần tích lũy thời gian để có thể chạy trốn, tao sẽ không cho bọn mày có cơ hội."

Mấy người nhóm Eugene mắng Khắc Lý Hải là thằng chó chết trong lòng, cái thằng này, bản thân xui xẻo cũng muốn kéo người khác làm đệm lưng. Đây là không muốn bọn họ gom đủ phiếu để đi chứ gì!

Hòa Ngọc vẫn bình tĩnh: "Ông Louis, không gấp sao? Ông thật sự không tò mò vì sao hả?"

"Tò mò." Louis lạnh lùng nói: "Nhưng không quan trọng lắm, giải quyết bọn mày xong tránh cho bọn mày trốn thoát, đây mới là chuyện quan trọng hơn." Nói xong, ông ta dẫn Hòa Ngọc đi tới bên cạnh "Ly".

Có một chuyện ông ta quan tâm hơn, chế tạo quỷ mấy năm nay, ông ta đã phát hiện có vài người muốn trở nên đặc biệt một chút, ông ta cũng không định đuổi theo đến cùng, tránh rơi vào cạm bẫy.

Dễ nhận thấy Ly đang bị vây trong một loại trạng thái vô cùng hỏng bét, gần như không có ý thức đối với thế giới bên ngoài. Nhưng khi Louis duỗi tay dẫn một phần hơi thở màu đen trên người Ly ra, bóng người mơ hồ kia vẫn không khỏi co quắp mấy cái, tựa như vô cùng đau đớn.

Hòa Ngọc cảm thán: "Ông Louis, ông còn nhẫn tâm hơn nhiều so với quỷ trong thị trấn quỷ, năm đó bọn họ ăn tươi Ly, mà ông là nhốt Ly ba trăm năm, từ từ "ăn" ba trăm năm."

 Không phải là “ăn” theo một nghĩa khác sao? 

Ba trăm năm này Ly là quỷ, những hơi thở đen kịt kia đều là bộ phận cấu thành thân thể cậu ta, mà cách Louis chế tạo quỷ chính là cắt một phần nhỏ bộ phận trên người Ly, cho con người "ăn". 

Con người "ăn" Ly sẽ biến thành quỷ, còn vết thương của Ly sẽ từ từ lành lại. Giống như một nguồn tài nguyên vô hạn bị Louis lấy ra sử dụng theo nhiều cách khác nhau, mỗi khi dùng hết một phần, cậu ta sẽ mọc ra một bộ phận mới, lặp đi lặp lại, bị khoét thịt suốt ba trăm năm.

Trấn Tinh nhìn Louis, chỉ cảm thấy người này còn đáng sợ hơn cả quỷ. Họ biết Louis đang biến Hòa Ngọc thành quỷ, nhưng bọn họ không đánh lại Louis, căn bản không có biện pháp nào để cứu cậu! Hòa Ngọc đã lên kế hoạch cho tất cả những điều này, vậy hẳn là cũng có chuẩn bị đối với cảnh tượng này phải không?

Ánh mắt Louis trở nên điên cuồng lại không có chút áy náy, chỉ có hưng phấn: "Vậy thì sao, bọn mày đều sẽ trở thành đá kê chân của tao, có thể hy sinh vì tao là vinh hạnh của bọn mày!" Ông ta bóp cổ Hòa Ngọc nâng lên cao, tay kia dẫn khí đen vào bên trong cơ thể Hòa Ngọc. 

Hô hấp của Hòa Ngọc trở nên khó khăn, gân xanh trên trán không khống chế được nảy lên, nhưng đã vậy rồi mà cậu vẫn hỏi: "Nếu, nếu… muốn chúng tôi, hy sinh... cũng được thôi, có thể cho tôi biết... rốt cuộc ông đang âm mưu gì không?"

"Vậy tao nói cho mày biết." Ánh mắt Louis trở nên hưng phấn: "Thành thần, tao muốn thành thần, bọn mày là đang hy sinh vì thần!"

Bình Luận (0)
Comment