Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 400

Louis ném người xuống đất, vẻ mặt vốn lạnh lùng đã có một chút thay đổi, khóe miệng hơi nhếch lên như đã có chuyện gì tốt xảy ra khiến toàn bộ cảm xúc tiêu cực ban đầu của ông ta biến mất hết.

Hòa Ngọc bị ném xuống đất, sương dày mù mịt xung quanh làm cho người ta cực kỳ khó chịu. Cậu ho khan hai tiếng, chống tay xuống mặt đất, hơi ngửa đầu: "Đây là bí mật ông đang che giấu sao, Louis?"

Mấy người Eugene có tố chất thân thể khá hơn một chút, tuy rằng không thể sử dụng năng lực chiến đấu ở trong hoàn cảnh này cũng rất khó chịu, nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều so với Hòa Ngọc, tất cả bọn họ đều yên lặng nhìn Louis. Tiến vào đây chính là mục đích của họ.

Louis nhìn Hòa Ngọc, vẻ mặt thản nhiên: "Mày nói nhiều quá." Dừng một chút, khóe miệng ông ta tiếp tục nhếch lên: "Nhưng có thể mày sẽ ngừng suy nghĩ ngay lập tức, không cần quan tâm những vấn đề này nữa đâu."

Hòa Ngọc chậc một tiếng. Quả nhiên, NPC cuối không dễ bị lừa như vậy, rõ ràng ông ta cũng chả hề tính sẽ nhiều lời với bọn họ.

Hòa Ngọc giơ tay đẩy đẩy mắt kính sắp rơi xuống, giọng nói nhẹ nhàng: "Vậy là ông cũng chuẩn bị biến chúng tôi thành quỷ? Quả nhiên là ông chế tạo ra quỷ trong thị trấn quỷ, ông làm thế nào để chế tạo được chúng?" Khi tay cậu hạ xuống, chỉ về phía bóng đen bị trói kia rất tự nhiên. Rõ ràng là câu nghi vấn nhưng ánh mắt cậu lại gần như chắc chắn.

Mắt mấy người Trấn Tinh nhìn theo ngón tay cậu, hơi ngẩn ra.

Sắc mặt Louis trở nên nghiêm túc, mắt ông ta sáng như đuốc, nhìn Hòa Ngọc chằm chằm: "Sao mày biết, mày còn biết cái gì nữa?" Ông ta vốn không định nói chuyện với Hòa Ngọc, nhưng hết lần này tới lần khác cậu cứ thản nhiên nói bí mật mà ông ta không muốn cho người khác biết ra.

Hòa Ngọc nhìn phản ứng của ông ta thì biết mình đoán đúng rồi. Mà nếu như suy đoán này chính xác trăm phần trăm, vậy tất cả những suy đoán khác cũng đều được xác minh, chính xác y hệt trăm phần trăm.

"Khảm." Hòà Ngọc cười khẽ: "Ba trăm năm trước đã nói là sau khi ông giết Ly thì rời đi, kết quả ông thay hình đổi dạng trở thành trấn chủ của thị trấn quỷ, mấy năm này còn lục tục chế tạo quỷ." Cậu chậm rãi chống mình đứng dậy, cơ thể có chút lảo đảo, tầm mắt lại nhìn chằm chặp vào bóng đen, lại còn rất chăm chú: "Mà Ly, cũng sống giống như ông, chỉ là cậu ta bị ông trói lại. Ông có thể chế tạo ra quỷ là bởi vì Ly đặc biệt sao?"

Đồng tử Louis co rụt lại, cánh mũi giật giật, trong nháy mắt trên mặt có vẻ khiếp sợ. Quả nhiên Hòa Ngọc nói đúng.

Ba người Trấn Tinh: "!!!" Bọn họ sợ đến nghệt ra, đôi mắt trừng to như không thể tin được.

Đó là Ly?!

Ly trong truyền thuyết mà Trấn Tinh đã nói lúc trước? Ba trăm năm trước, Ly thức tỉnh khả năng tăng năng lực chiến đấu tự nhiên trong thân thể, rồi bị người ta ăn thịt, biến thành quỷ hình người để báo thù, rồi lại lần nữa bị người khác g**t ch*t.

WTF! Vậy mà cậu ta vẫn còn sống.

Mọi người đều rất kinh ngạc, đột nhiên bọn họ nhớ đến câu hỏi lúc trước Hòa Ngọc từng hỏi - Khảm còn sống, vậy ba trăm năm trước còn có ai khác còn sống không? Lúc ấy họ chỉ cảm thấy sởn gai ốc, mà khi đó cậu cũng đã đoán ra được sự tồn tại của Ly nên mới hỏi như vậy sao?

Hòa Ngọc, rốt cuộc cậu biết những thứ này từ khi nào?

Bình Luận (0)
Comment