Gã không thể tin: "Thế thì bọn mày lập biệt đội báo thù làm cái gì, không trả thù cậu ta nữa sao?"
Đoàn Vu Thần nghĩ ngợi, vẻ mặt nghiêm túc: "Đương nhiên là tôi hy vọng Hòa Ngọc chết, nhưng mà qua nhiều phó bản như vậy, tôi cảm thấy độ khó có hơi lớn, cho nên, tôi vẫn hy vọng cậu ta chết tại phó bản không có tôi, hy vọng các vị đại thần kia có thể khắc chế cậu ta một phen." Ở phó bản trước bọn họ đã cảm thấy Hòa Ngọc thực sự không bình thường, đến phó bản này còn có điểm nhìn mới, càng ngày càng quỷ dị.
Đệch, cậu thật sự là người đấy à? Đừng hiểu lầm, đây không phải đang chửi người, chỉ là câu nghi ngờ khách quan thôi.
Seattle gật đầu đồng ý: "Tôi tuyên bố, biệt đội báo thù giải tán."
Biệt đội báo thù chỉ kiên trì được một phó bản, giải tán quang vinh, không chỉ không báo thù thành công lại còn thua mấy trận liền, vô cùng thảm hại.
Bọn họ đã nhận thấy rõ rằng không cần thiết phải vào cùng một phó bản với Hòa Ngọc.
Thật sự quá thảm rồi. Với tư cách vừa là đồng đội vừa là kẻ thù của cậu, bọn họ cảm thấy mình quá bi thảm đúng là vận cứt chó.
Cả quá trình bị chơi đùa giống như kẻ thiểu năng, không phải bộ sách võ thuật, thì chính là bộ sách linh khí.
Eugene chống đầu: "Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của phó bản này, nhưng không ra ngoài được, rõ ràng là có vấn đề, cũng không biết bao giờ Show sống còn đỉnh lưu giải thích với chúng ta." Phó bản xảy ra vấn đề, dựa vào cái gì mà bắt bọn họ phải chịu chứ, Eugene có tư cách để hỏi chuyện này. Đương nhiên, người chịu trách nhiệm ở bên ngoài không đáp lại, cũng không biết gì.
Đoàn Vu Thần phân tích: "Đúng là nên đưa ra một lời giải thích với mọi người, phó bản này đã xử lý xong hết mà không ra được, là lỗi bug của hệ thống, không phải lỗi của tuyển thủ, ekip chương trình nên bồi thường." Ở bên cạnh, có người khẽ chen vào nói: "Cũng chưa chắc, nếu Hòa Ngọc có thể xông ra thành công thì mọi người sẽ không được bồi thường, chỉ là rơi vào một phó bản có độ khó rất cao thôi."
Nếu hoàn thành nhiệm vụ không có ai có thể ra ngoài, là bug hệ thống, với lại rất khó gỡ, vậy quả thật phía người chịu trách nhiệm phải có một lời giải thích với đám Eugene. Nhưng nếu Hòa Ngọc dùng cách vượt ải mà thành công thăng cấp, vậy bug kia không khó gõ, chỉ là nâng cao độ khó của phó bản, theo lý phía người chịu trách nhiệm cũng không cần bồi thường cho ba người bọn họ.
"Sao có thể, sao cậu ta có thể vượt qua thành công?"
“g**t ch*t Ly”
Câu "g**t ch*t Ly" kia cực kỳ nhẹ nhàng, không có chút nghi ngờ nào về việc Hòa Ngọc nhất định có thể làm được vậy.
Đoàn Vu Thần bỗng nhìn về phía bên cạnh, nhìn chăm chú một lúc lâu mới kinh ngạc nói: "Lăng Bất Thần cậu đến đây từ lúc nào?"
Lăng Bất Thần nhếch miệng cười ngây ngô: "Tôi vẫn luôn ở đây mà."
Vì sao bọn họ không ai chú ý tới? Chỉ là, Lăng Bất Thần là vô hình ở trong mắt bọn họ, cho nên bọn họ chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, rồi không đặt lực chú ý lên người cậu ấy nữa.
Eugene cười lạnh: "Đừng có đùa, cho dù Hòa Ngọc có giỏi, phó bản này cậu ta cũng không thể đánh thắng Ly, Ly thật sự rất mạnh. Có lẽ còn có thể chờ mong xử lý được cậu ta."
Nghe đến đó, Đoàn Vu Thần có hơi nghi ngờ: "Lúc các cậu đi, vì sao không hạ gục Hòa Ngọc, lúc đó là cơ hội tốt nhất đấy."
Eugene gắt gỏng: "Chỉ có vài giây, g**t ch*t cậu ta thì sao, căn bản không có thời gian đánh với cậu ta."
Đoàn Vu Thần chớp mắt: "Năng lực chiến đấu của cậu ta chỉ có tám điểm, cậu vung cánh tay máy lên một cái là có thể khiến cậu ta đi rồi. Nhất là Trấn Tinh, cậu ta vẫn còn một tiếng đã đủ g**t ch*t Hòa Ngọc."
"Cái gì mà năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc chỉ có tám điểm?" Trấn Tinh và Eugene cùng lúc nói, đôi mắt mở to, vẻ mặt không thể tin nổi.
Trong trận đấu này, thậm chí người có năng lực chiến đấu hàng đơn vị như Hòa Ngọc lại có độ hot nhất, bọn họ nghi ngờ lỗ tai của mình.
Đoàn Vu Thần kinh ngạc: "Các cậu không biết à?"
Hai người đồng thời lắc đầu.
Đoàn Vu Thần: "Vạn Nhân Trảm không nói cho các cậu sao, nếu các cậu muốn liên thủ xử lý Hòa Ngọc, sao lại không biết năng lực chiến đấu của cậu ta?"
Hai người dứt khoát nhìn về phía Vạn Nhân Trảm, Eugene bổ nhào tới, bắt lấy cánh tay gã, kinh ngạc: "Năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc chỉ có tám điểm?"
Vạn Nhân Trảm lơ mơ gật đầu: "Đúng vậy, tao không nói cho bọn mày à?"
Hai người: "..." Mày nói cái cứt ý.