Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 438

Sáu giờ, Hòa Ngọc mở to mắt. Ở bên cạnh, đôi mắt màu xanh lam nhìn cậu không chớp lập tức chuyển hướng, nhưng vẫn giấu đầu hở đuôi khép lại, làm bộ đang ngủ.

Hòa Ngọc hoạt động cổ, ngồi xuống, giọng nói mang theo ý cười: "Đừng giả vờ, cậu nhìn tôi cả buổi tối, đừng cho là tôi không biết."

Bóng đen: "..." Làn khói màu đen cuồn cuộn lập tức quấn lấy cậu ta, đến đôi mắt cũng bị bao lấy, quấn thành một quả cầu, lui lại.

Bình luận: "Ha ha ha ha chắc chắn là cậu ta thẹn thùng rồi."

Bình luận: "Đệch, càng ngày càng thấy hợp rồi."

Hòa Ngọc cười nhìn cậu ta: "Có thể cho tôi nhìn khuôn mặt cậu không?"

"Quả cầu" vẫn không nhúc nhích.

Hòa Ngọc: "Thật sự không cho tôi xem sao?" Giọng nói cực kỳ thất vọng, giống như rất khổ sở.

Quỷ Ly lập tức ngồi xuống: "Cho anh xem."

Hòa Ngọc nở nụ cười, tò mò nhìn cậu ta. Quỷ Ly ngồi thẳng, cẩn thận khống chế làn khói màu đen đang khuếch tán, chậm rãi bao bọc lấy Hòa Ngọc.

Người xem: "Cuối cùng cũng nhìn thấy mặt cậu ta rồi."

Người xem: "Rất chờ mong."

Sau đó.

Màn hình đen lại, mà lại không phải kiểu đen màn hình, mà dường như là bị cái gì che đi, chỉ có thể nghe được âm thanh rất nhỏ.

Trong bóng đen, tiếng của Hòa Ngọc vang lên: "Tôi nhìn thấy rồi."

Người xem: "..."

Người xem: "Đệch cũng không phải chuyện tắt đèn đắp chăn, tối màn hình làm cái gì, vì sao chúng tôi không nhìn được?"

Người xem: "A a a góc nhìn của Hòa Ngọc đều bị chặn, cho nên là chỉ cho Hòa Ngọc nhìn sao, chúng tôi cũng muốn nhìn mà, tức thật."

Gương mặt phía trước có chút khó xử, hơi hơi cúi mắt xuống, trên gương mặt trắng xanh không thấy máu hiện lên chút đỏ ửng.

Hòa Ngọc có chút kinh ngạc: "Cậu rất đẹp." 

Là cực kỳ đẹp, hoàn toàn khác với kiểu "ưa nhìn" của Hòa Ngọc. 

[V: oke, là “ưa nhìn” thôi, có vậy mà làm cao thủ Liên Bang rơi rớt xiểng niểng hết rồi. Cao thủ Liên Bang cũng chỉ tới vậy thôi a ┐ (︶ ▽ ︶) ┌]

Làn da có chút trắng bệch như ma cà rồng, khác với vẻ thanh tú tinh xảo của Hòa Ngọc, mà là ngũ quan sắc bén, mũi cao thắng, góc cạnh rõ ràng, sắc nét. Mấu chốt nhất chính là trên đầu cậu ta có một đôi sừng rồng. Khiến cho diện mạo vốn đã đẹp, lại tăng thêm dã tính, vô cùng thu hút người khác.

Hòa Ngọc đã từng nghĩ, chủ nhân có được đôi mắt màu xanh đẹp như vậy, chắc chắn trông sẽ vô cùng đẹp, quả nhiên tuyệt không thất vọng, lại cực kỳ kinh diễm. 

Hòa Ngọc cực kỳ “ưng” gương mặt kiểu này.

Sau khi cậu khen ngợi xong, bóng đen run lẩy bẩy, nhanh chóng dùng làn khói màu đen quấn lấy mình. Vì thế, cuối cùng người xem được nhìn thấy, cũng chỉ nhìn thấy Hòa Ngọc nở nụ cười, cùng với Quỷ Ly vẫn che kín lấy bản thân cuộn thành quả cầu “nhỏ”.

Người xem: ".."

Người xem: "Hết chỗ nói, quỷ mà còn có mặt nam đức sao, chỉ cho vợ nhìn thôi sao?"

Người xem: "Hoà Thần đã nói cậu ta đẹp rồi, tới cùng là trông như thế nào, a a a cho tôi xem, đẩy làn khói màu đen ra đi."

Đáng tiếc, bọn họ có kêu gào thì Quỷ Ly và Hòa Ngọc đều nghe không được.

Bóng đen vẫn bọc lấy mình.

Hòa Ngọc nhìn cậu ta, khóe miệng tươi cười dần dần hạ xuống, giọng nói nhẹ nhàng: "Thời gian sắp đến rồi, chỉ sợ không thể đi ăn táo ngọt với cậu rồi, tôi phải đi."

Bóng đen ngừng lại, rồi sau đó mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía cậu. Lộ ra ánh mắt màu xanh lam, đầy kinh ngạc và sợ hãi. 

Cuối cùng, tất cả biến thành không nỡ. Những làn khói màu đen luồn lên đột nhiên cứng đờ, rồi sau đó, dùng mắt thường có thể thấy được thu hồi trở lại

Bình Luận (0)
Comment