Bình luận: "Mẹ kiếp, Hòa Thần thật trâu bò, một câu đã khiến Vạn Nhân Trảm câm miệng."
Bình luận: "Tên thẳng nam hệ chiến đấu như Vạn Nhân Trảm xứng đáng ế đến cuối đời, anh ta không biết nhìn sắc mặt người khác gì cả. Gặp Eugene thì luôn mồm, bây giờ Hòa Ngọc ở đây thì lại câm như hến."
Hòa Ngọc đi từ phía sau tới, mọi người đều tự giác nhường đường cho cậu.
Đây không phải là người bình thường, đừng nhìn cậu gầy yếu vậy, một mình cậu ta chơi xỏ tất cả cao thủ xung quanh!
Cộp cộp cộp. Cậu bước đi dứt khoát, lưng thẳng, sắc mặt bình tĩnh tràn đầy khí thế.
Bình luận: "Chết tiệt, Hòa Thần đẹp trai quá!"
Bình luận: "A a tôi thích Hòa Thần, tôi muốn gia nhập fan club của cậu ta."
Hòa Ngọc cũng không để ý khán giả tranh luận, cậu đi đến một góc rồi từ từ ngồi xuống, lấy bút và sổ từ trong ba lô ra, tắt phát sóng trực tiếp, lặng lẽ cúi đầu viết viết. Hai tay cậu đặt nhẹ trên đầu gối, ngón tay xoay xoay cây bút, không biết cậu đang viết cũng như đang suy nghĩ gì.
Trạm trung gian vẫn yên ắng.
Một lúc sau, Trảm Đặc vỗ vỗ Vạn Nhân Trảm đang ngơ ngẩn, thản nhiên an ủi gã: "Nghĩ thoáng lên, Hòa Ngọc đang có tâm trạng không tốt, vì vậy đừng chọc vào tổ ong vò vẽ."
"Vì sao tâm trạng tên đó không tốt?" Vạn Nhân Trảm không hiểu.
Trảm Đặc chán ghét liếc gã một cái, kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì Ly, cho dù Hòa Ngọc không có tình cảm gì với cậu ta, một người nguyện ý bị cậu ta g**t ch*t, dù có vô tình đến mấy thì cậu ta cũng không thể không dao động. Tao thấy Hòa Ngọc có hảo cảm với Ly, không muốn giết nhưng nhất định phải giết, chậc chậc, thật tàn nhẫn, độc ác."
Vạn Nhân Trảm tức giận trừng mắt nhìn anh ta: "Không phải chỉ là một con quỷ thôi sao, giết thì giết, có gì mà không vui? Nếu không giết hắn ta, người bên trong hoàn thành nhiệm vụ cũng không thể ra ngoài, hắn ta dù gì cũng phải chết. Nếu Hòa Ngọc không giết hắn ta, hệ thống cũng tự động giết hắn ta."
Gã có vô số lý do cho việc "Ly đáng chết", dù sao cái nào cũng nghe rất hợp lý.
Trảm Đặc xòe tay ra: "Nhưng mà điều đó vẫn sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của Hòa Ngọc."
Vạn Nhân Trảm: "..." Gã cũng không biết mình tức giận cái gì, dù sao gã nghĩ mình sắp phát rồ rồi.
Quỳnh nghiêng người, vẻ mặt tò mò: "Rốt cục là có chuyện gì xảy ra với Ly, tại sao lại có loại bug này? Giờ cậu ta đã chết, ekip chương trình sẽ giải thích như thế nào?"
Trấn Tinh lắc đầu không nói gì, tiếp tục nhìn Hòa Ngọc.
Eugene thở dài: "Haizz, tại sao tao lại đi đánh chủ ý lên gian đếm ngược của Hòa Ngọc chứ? Nếu tao không tính kế lên thời gian đếm ngược của cậu ta thì thời gian đếm ngược của tao sẽ không giảm xuống và tao có thể kiên trì thêm một thời gian nữa."
Nếu may mắn đợi đến lúc Hòa Ngọc giết Ly, bọn họ sẽ có thể thuận lợi thăng cấp trở lại mà không cần phải tiêu tốn năm trăm nghìn phiếu bầu để hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa, nếu họ không tính kế với Hòa Ngọc, Hòa Ngọc có thể đã ra tay với Ly trước.
Tự làm tự chịu.
Tức quá.
Cách Đới cười lạnh một tiếng: "Anh tính kế cậu ta, sau đó âm mưu lại thất bại, đáng đời."
Eugene liếc Cách Đới một cái: "À, vậy cậu tính kế cậu ta thành công không?"
Cách Đới: "..." Đối diện với Hòa Ngọc, mọi người chỉ có thể bị cậu ta tính kế.
Eugene cười khẩy: "Nào, tiếp tục tổn thương nhau đi."