Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 531

Hòa Ngọc thu hồi tầm mắt, tiếp tục nhìn kim đồng hồ xoay tròn. Cửa ải này thật thú vị, đám người này có không ít bí mật đây.

Kim đồng hồ dừng lại, lần này nó chỉ về phía Seattle.

Quỳnh nhìn về phía cô ta, ánh mắt không thân thiện lắm.

Seattle: "Thẻ đen không còn lại mấy cái, cô chọn đi."

Nguyên nhân lớn nhất mà cô ta vừa nhắm vào Quỳnh không kiêng nể gì chính là trong những tấm thẻ đen còn lại cũng không đáng sợ.

Quả nhiên, càng về sau thì càng may mắn, càng an toàn.

Đối tượng xui xẻo như Quỳnh không thể lừa cô ta được.

Quỳnh cười lạnh: "Cô cho rằng tôi ngốc như vậy sao?"

Cô ta vươn tay, bình tĩnh lấy ra một tấm thẻ đỏ: "Bạn đang giấu đối tượng mình thứ gì?"

Sắc mặt Seattle biến đổi, ánh mắt bình tĩnh trong nháy mắt trở nên kinh hãi, đồng tử co rụt lại, nhìn chằm chằm Quỳnh. Vừa rồi bọn họ đều chú ý đến thẻ đen, nên căn bản không chú ý tới trong thẻ đỏ lại ẩn giấu vấn đề như vậy.

Giấu đối tượng của mình thứ gì?

Chắc chắn là giấu rất nhiều thứ rồi!

Seattle cũng không biết mình sẽ nói ra cái nào, cô ta có chút bối rối, nhưng thời gian đếm ngược chấm dứt, cô ta phải trả lời: "Tôi còn cất giấu một thuốc có thể tăng lên năng lực chiến đấu."

Tất cả mọi người nhìn về phía cô ta.

Eugene thản nhiên nói: "Có không ít đồ tốt nhỉ."

Một cái hai cái, đều là có không ít đồ tốt.

Trong Show sống còn đỉnh lưu, muốn lấy được đồ tốt, ngoại trừ may mắn ra thì còn có một con đường thuận tiện hơn, chính là giết tuyển thủ có đồ tốt thì sẽ rớt ra không ít trang bị.

Tay Seattle nắm chặt thành quyền. Cô ta có được thẻ thăng cấp giống Cách Đới, kiểu gì cũng sẽ bị để mắt đến.

Có vẻ như nó phải được sử dụng càng sớm càng tốt.

Seattle cũng hận Quỳnh không chịu nổi, cô ta nghiến răng nghiến lợi: "Quỳnh, tôi nhất định sẽ giết cô."

Quỳnh cười khẩy: "Tôi cũng vậy."

Hòa Ngọc rũ mắt nhìn trên mặt đất, cậu nhẹ nhàng nhếch môi.

Đúng vậy, "cảm xúc" của tất cả các cặp đôi đối với "đối tượng" của mình đều sâu sắc hơn rồi.

Kiểm tra tình yêu trong một thời gian ngắn quả thực rất thú vị.

Chỉ còn lại một người cuối cùng còn chưa thật lòng. Kim đồng hồ tự nhiên dừng lại ở trước mặt Bạc Kinh Sơn. Lúc trước anh ta đã đắc tội Vạn Nhân Trảm, hai người cũng vẫn chưa làm gì nhau. Lúc này chắc chắn Vạn Nhân Trảm sẽ không bỏ qua cho anh ấy.

Quả nhiên, Vạn Nhân Trảm đã có mục tiêu, gã nhanh chóng đưa tay, lấy ra một tấm thẻ đỏ.

"Bạn thích ai?"

Bạc Kinh Sơn: "Hòa Ngọc."

Thích Hòa Ngọc là chuyện rất bình thường, hơn nữa phạm vi của chữ "thích" này cũng rất rộng.

Bạc Kinh Sơn còn chưa gặp Hòa Ngọc đã đánh giá cao cậu. Sau khi gặp rồi thì không cần phải nói, càng thêm tán thưởng. Đương nhiên, chuyện này còn có ảnh hưởng từ Lăng Bất Thần.

Dù sao đối phương ngày nào cũng phải lẩm bẩm "Hòa Ngọc" ba trăm lần, anh ấy nghe nhiều nên cũng có tình cảm.

Vạn Nhân Trảm giận tím mặt: "Quả nhiên mày luôn 'thèm khát' Hòa Ngọc!"

Hiện tại không thể rời khỏi vị trí dưới chân, gã không thể ra tay với Bạc Kinh Sơn nên chỉ có thể nhìn về phía Hòa Ngọc, mặt sẹo trừng mắt: "Thấy chưa, anh ta thích mày đấy. Hòa Ngọc, sau này cách xa anh ta một chút."

Bình Luận (0)
Comment