Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 534

Không biết bị sét đánh bao lâu, thiên lôi dừng lại, mây đen cũng tản đi. 

Cùng lúc đó, trên mặt đất có đám "thi thể" cháy đen đang nằm đó.

Hòa Ngọc đứng lên, thật cẩn thận sờ sờ áo khoác Hàn Băng Thú. Phía trên bị sét đánh nên bị rách hai vết, cậu có chút đau lòng, nhẹ nhàng v**t v*.

Đợi đến khi xác nhận còn có thể chữa lại, Hòa Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu mặc áo khoác, nhấc chân, tùy tiện đá một người gần nhất, bình tĩnh hỏi: "Còn sống không? Có thể nói chuyện chứ?"

Bạc Kinh Sơn: "Còn sống..."

Trấn Tinh: "Chưa chết được..."

Eugene: "Mẹ kiếp! Đám sét này quá tàn nhẫn."

Quỳnh: "Dù sao thì... Cố chịu đựng đi, có thể, có thể 'giải tán' được rồi đấy..."

Cách Đới, Vạn Nhân Trảm, Seattle, Đoàn Vu Thần chậm rãi gật đầu.

Tuy rằng bị một trận sét, nhưng cuối cùng bọn họ có thể thành công tách nhau ra, “thoát khỏi” người bên cạnh này.

Hòa Ngọc lại nhìn gốc cây gần như chết khô cách đó không xa. Sét đánh lâu như vậy, thế mà gốc cây lại không có một chút động tĩnh.

Cậu thu hồi tầm mắt, thản nhiên nói: "Đừng nóng vội, còn có kiểm tra đo lường tình yêu nữa mà."

Quả nhiên, vừa nói xong, tiếng nhắc nhở lại vang lên.

[Các cặp đôi đã trải qua thử thách lời thật lòng và độ ăn ý, tin rằng tình cảm chân thành của mọi người đối với người yêu sẽ càng thêm nồng nhiệt. Và bây giờ, xin hãy tiến hành kiểm tra đo lường tình yêu.]

Chân thành nồng nhiệt...

Ha ha.

Sau khi âm thanh nhắc nhở kết thúc, cầu vồng quen thuộc xuất hiện, nhưng lần này không giống như "hiện trường đám cưới", mà giống như xây dựng cho họ một "cầu vòng đo lường thử nghiệm".

Cây cầu vồng đầu tiên là Trấn Tinh và Đoàn Vu Thần. 

Kiểm tra kết thúc, cầu vồng biến mất.

[Sau khi trải qua kiểm tra đo lường, giá trị tình yêu của hai bạn là 0.]

[Giữa bạn không hề có tình yêu, chỉ có hư tình giả ý, từ đáy lòng chỉ muốn g**t ch*t bạn.]

Cây cầu vồng thứ hai là Vạn Nhân Trảm và Bạc Kinh Sơn.

[Sau khi trải qua kiểm tra đo lường, giá trị tình yêu của hai bạn... cũng là 0.]

[Cặp đôi giả dối nhất phải thuộc về các bạn.]

Cây cầu vồng thứ ba là Quỳnh và Seattle.

[Sau khi trải qua kiểm tra đo lường, giá trị tình yêu của các bạn xẹt xẹt... Xẹt xẹt là 0.1]

[Đối với bạn không có tình yêu, chỉ có sự bất mãn và khó chịu.]

Cây cầu vồng cuối cùng là Eugene và Cách Đới.

[Sau khi trải qua kiểm tra đo lường, hai người bạn... Xẹt xẹt xẹt... Xẹt xẹt... 0.]

[Xẹt xẹt xẹt...]

Hệ thống kiểm tra đo lường đã sụp đổ.

Nếu không phải là kiểm tra đo lường "giá trị tình yêu" chỉ tính từ số 0 trở lên, thì hệ thống này sẽ nhận được vô số số âm và nó sụp nguồn còn nhanh hơn.

Eugene: "Hình như hệ thống kiểm tra bị hỏng rồi? Chúng ta có thể lập đội lại không?"

Đôi mắt Seattle sáng lên.

Tuy nhiên, Eugene vừa nói xong.

"Cạch!"

"Lạch cạch!"

Vô số dây leo điên cuồng bay ra, phi về phía bọn họ. Động tĩnh rất lớn, như xé đất trời đánh tới, giống như muốn g**t ch*t bọn họ.

Đó là ma quỷ!

Một dây leo dựng lên, giọng nói của ma quỷ tràn ngập sự phẫn nộ: "Đám nhân loại đáng ghét này lại không có một chút giá trị tình yêu! Trêu chọc ta hả, các người đi chết đi!"

Ma quỷ vô cùng tức giận.

Dây leo khô héo, nhưng cũng vô cùng hung tàn, mang theo sát ý hủy diệt đất trời nhào về phía bọn họ.

Nguy hiểm!

Vô số dây leo rút ra, công kích không khác nhau. Tất cả mọi người, mặc dù đều vừa bị sét đánh qua, nhưng vẫn lập tức cầm vũ khí nhảy dựng lên để né tránh.

"Mẹ kiếp làm gì vậy?"

"Có chuyện gì nói rõ ràng nào, ngài quỷ."

"Chúng tôi không yêu nhau, sao lại chọc ngài tức giận? Chúng tôi không muốn đùa với ngài."

"Chúng tôi không dám."

Dây leo bay loạn, trong đó một cái rút về phía Hòa Ngọc.

Nguy hiểm!

Đồng tử Vạn Nhân Trảm co rụt lại. Gã tiến lên hai bước, trực tiếp xách Hòa Ngọc sang nơi khác: "Cậu bé lùn, trốn đi mau!"

Bị xách lên...

Cậu bé lùn...

Mặt Hòa Ngọc đen lại.

Vạn Nhân Trảm đặt cậu ở bên cạnh, ngón tay giật giật: "Cảm giác không tệ."

Lại một dây leo phi tới, Vạn Nhân Trảm lập tức đưa tay, nhanh chóng xách Hòa Ngọc đi. Gã thấy xúc cảm ở tay rất dễ chịu.

Phải nhắc lại điều này lần nữa!

Hòa Ngọc: "Buông... tay..."

Hai chữ được nói ra với ngữ điệu âm u làm cho người ta sởn tóc gáy.

[Bình luận: "Ha ha ha ha ha."]

[Bình luận: "Cười chết mất! Người khác khi theo đuổi đều là mặt rất dễ hôn, eo rất dễ nắm, còn Vạn Nhân Trảm lại là cậu bé lùn rất dễ xách!"]

Khán giả chỉ muốn nói: Anh xứng đáng độc thân cả đời!

Vạn Nhân Trảm theo bản năng buông ra. Hòa Ngọc hít sâu một hơi, dời tầm mắt lạnh như băng khỏi người Vạn Nhân Trảm rồi nhìn về phía dây leo nóng nảy phía trước.

Bởi vì tâm trạng không tốt, giọng nói của cậu trong trẻo lại lạnh lùng khác với bình thường: "Bây giờ chúng ta có thể thương lượng để hợp tác không? Nếu như ngài không dừng lại, tôi dám cam đoan, năng lượng của ngài sẽ tiêu hao nhanh hơn, chết cũng nhanh hơn."

Bình Luận (0)
Comment