Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 63

Bước đầu tiên sau khi hợp tác là trao đổi thông tin.

Hòa Ngọc ngồi trên thềm đá, vẫn mở quyển sổ của mình ra, tay phải cầm bút, cắn cắn đầu bút: "Tổng hợp thông tin một chút, mấy người nói ra những manh mối có được lúc hành động một mình trước đi."

Thềm đá của sân thể dục không cao, Hòa Ngọc ngồi ở trên bục cao nhất. Mấy người Vạn Nhân Trảm đang đứng, vốn dĩ so với Hòa Ngọc đang ngồi thì cao hơn. 

Nhưng mà... khi tất cả đều đang đứng mà Hòa Ngọc lại ngồi, vô duyên vô cớ khiến bọn họ giống như đang báo cáo công việc cho giáo viên đào tạo, khiến Hòa Ngọc bỗng dưng trở thành tâm điểm.

Vì thế, Vạn Nhân Trảm là người đầu tiên ngồi xuống. Nhưng nếu ngồi ở bậc thềm phía dưới Hòa Ngọc, gã vẫn cảm thấy sai sai. Thế là gã dịch qua bên cạnh Hòa Ngọc, hai người ngồi cạnh nhau. 

Thế này càng không đúng! Vạn Nhân Trảm đen mặt nhìn Hòa Ngọc, bỗng dưng phát hiện cậu ta chọn vị trí thật tốt, dù bọn họ có đứng như nào, chỗ cậu ta vẫn là trung tâm! Thằng chó tâm cơ này!!!

Hòa Ngọc tỏ vẻ: Ha ha, thói quen ấy mà. 

Từng là một "nhà trình diễn trên màn ảnh, nhà nghệ thuật hành vi", cậu đã quen với việc luôn khiến mình trở thành trung tâm, khiến ánh mắt của người xem luôn hướng đến mình đầu tiên, đây là phản xạ có điều kiện.

Thấy Vạn Nhân Trảm dịch tới dịch lui, ngồi thế nào cũng không đúng, những người khác cũng lười để ý, bèn tùy ý ngồi xuống.

Quỳnh thò đầu qua, mặt đầy tò mò hỏi: "Tại sao cái gì anh cũng ghi vào vở vậy?"

Hòa Ngọc: “Theo cách nói ở Lam Tinh thì ”Trí nhớ tốt không bằng ngòi bút cùn."

Quỳnh nghi hoặc: "Nhưng mà anh cũng không mang đi được mà?"

Hòa Ngọc mặt không biểu cảm: "Đây là một trong số những trang bị của tôi."

Mọi người: "???" Con bà nó, còn có loại trang bị này à?!!

Vạn Nhân Trảm cười lớn một hồi: "Ha ha ha đây là loại trang bị ngu ngốc gì vậy, con mẹ nó Hòa Ngọc mày lấy được loại trang bị đồ chơi này ở vòng tuyển chọn à? Cười chết tao rồi!"

Hòa Ngọc cười cười: "Đúng vậy, trang bị quá nhiều quá phức tạp, không có cách nào. Không giống anh, chỉ có một cái rìu." Ý cười sững lại trên mặt Vạn Nhân Trảm.

Eugene nghẹn cười, ho khan một tiếng: "Được rồi, tổng hợp tin tức đi. Tôi nói trước." 

Biểu cảm của mọi người đều trở nên nghiêm túc, nhìn về phía gã. "Tôi nhận được tin tức từ người dọn vệ sinh, vụ án giết người ở ngôi trường này bắt đầu từ ba tháng trước. Ba tháng trước, trường học tiến hành thay nhân viên một lần, gần như tất cả nhân viên hiện tại đều mới tuyển vào từ ba tháng trước."

Thành Chiêu xoa cằm: "Cũng có nghĩa là, phạm vi xác định hung thủ rất rộng, những nhân viên này đều có khả năng là hung thủ."

Nguyên Trạch nhắc nhở: "Ba tháng trước cũng chính là lúc khai giảng, học sinh cũng có hiềm nghi rất lớn." Gã phẩy phẩy tay, bất lực nói: "Tôi cũng không lấy được tin tức gì, chỉ là nói chuyện phiếm với một số học sinh, cảm giác tất cả đều bình thường."

Cách Đới cất giọng nói cứng nhắc đều đều: "Tôi đã đi tìm chủ nhiệm lớp xem qua danh sách học sinh, chỉ thấy danh sách của lớp 12A1 thiếu mất hai người so với lớp 11A1 của kỳ trước, Anna và Yuno, hai học sinh nữ."

Hòa Ngọc viết hai cái tên này vào sổ: "Đây là tin tức quan trọng, không tồi."

Cách Đới: "???" Cái giọng điệu tán dương, khen ngợi của tên này là sao? Tưởng mình là giáo viên đào tạo của bọn họ thật chắc?

Hòa Ngọc tiếp tục: "Còn gì nữa không?"

Đường Kha: "Buổi chiều tôi với Annie cùng nhau hành động nhưng lại bị chủ nhiệm khoa bắt được, bị phạt đứng."

Annie bổ sung: "Có cảm giác chủ nhiệm khoa không bình thường lắm, cứ nhìn chằm chằm vào học sinh, cả ngày chỉ đi loanh quanh trong trường học."

Thành Chiêu: "Đúng là rất có vấn đề."

Hòa Ngọc ghi mấy chữ "chủ nhiệm khoa" vào sổ. Tầm mắt cậu hướng về phía Quỳnh: "Đến cô rồi, hẳn là cô đang nắm giữ manh mối quan trọng nhất."

Quỳnh vô cùng kinh ngạc: "Sao anh biết?"

Hòa Ngọc cong khóe miệng, gương mặt trắng nõn tinh xảo nở một nụ cười nhạt: "Ánh mắt của cô nói cho tôi biết." 

Quỳnh lập tức sửng sốt, ngay sau đó liền kéo thấp chiếc mũ xuống, che khuất đôi mắt của mình.

"Được rồi, nếu đã hợp tác thì tôi nói thẳng. Tôi trộm trí não của chủ nhiệm lớp, giải mã được một số thông tin."

Bình Luận (0)
Comment