Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 62

Vạn Nhân Trảm: "?!!"

Bọn họ nghi ngờ nhìn về phía Hòa Ngọc, khó mà tin được những gì mình vừa nghe thấy. 

Hòa Ngọc đây là... muốn thương lượng nội dung phó bản với bọn họ? Hợp tác cùng bọn họ?

Ánh mắt Eugene đầy hoài nghi. Nếu gã là Hòa Ngọc, gã nhất định sẽ không hợp tác với những người khác. Thân phận "giáo viên đào tạo" khiến cậu gần như bất bại, chỉ cần cậu tìm ra hung thủ trước những tuyển thủ khác, cậu sẽ thắng, đồng thời có cơ hội loại bỏ tất cả bọn họ. 

Một lần loại bỏ chín "ứng cử viên hàng đầu", chuyện tốt như vậy, Hòa Ngọc sẽ bỏ qua sao? Eugene thật không thể hiểu nổi.

Vạn Nhân Trảm lập tức trào phúng: "Nếu không phải tại mày, có lẽ đêm qua tụi tao đã giết được hung thủ rồi." 

Đêm qua là một đêm bình an, bọn họ không giết bất kỳ ai. Nhưng nếu không phải vì Hòa Ngọc, đêm qua mỗi người bọn họ chém một người, nói không chừng may mắn chém trúng hung thủ luôn rồi!

Hòa Ngọc nhìn về phía Vạn Nhân Trảm, đột nhiên mỉm cười, cất giọng đầy ẩn ý: "Anh xác định anh có thể g**t ch*t được hung thủ? Anh xác định năng lực chiến đấu của hung thủ kém hơn mình sao?" Vạn Nhân Trảm bỗng sửng sốt đến ngây ra.

Thành Chiêu híp mắt: "Có phải cậu đã biết được cái gì rồi không?"

Hòa Ngọc đẩy mắt kính: "Giáo viên đào tạo có quyền tìm đọc hồ sơ. Hôm qua sau khi rời phòng học, tôi đã tới phòng lưu trữ, đúng là đã tra được một số thông tin."

Nguyên Trạch truy vấn: "Thông tin gì?"

Hòa Ngọc: "Vậy, hợp tác không?"

Vạn Nhân Trảm lại mỉa mai: "Ai mà biết mày có đâm sau lưng tụi tao hay không? Dù sao cũng là kẻ vô thanh vô tức biến mình thành giáo viên đào tạo mà." 

Hòa Ngọc đã có kinh nghiệm một đời trước, khi làm "diễn viên Hòa Ngọc", không ít lần cậu bị xa lánh, châm chọc, những kẻ đó nói chuyện còn cay nghiệt hơn Vạn Nhân Trảm nhiều. Chút châm chọc này của gã căn bản không thể k*ch th*ch cảm xúc của cậu.

Hòa Ngọc nhìn về phía Vạn Nhân Trảm, khẽ cười: "Đúng vậy, tôi là giáo viên đào tạo Hòa. Trấn Tinh, Eugene, Thành Chiêu, Nguyên Trạch đã đủ phiếu rồi. Số phiếu của Quỳnh cũng sắp đủ, chỉ có của anh là vẫn còn thiếu khá nhiều. Người cần lo lắng cũng không phải là tôi!"

Vạn Nhân Trảm: "?!!" Hơi thở của gã bỗng chốc trở nên gấp gáp, đôi mắt dán chặt vào Hòa Ngọc không chớp.

Eugene ngạc nhiên: "Sao cậu biết?" 

Bên khán giả cũng kinh ngạc đến ngây người. Khi ở trong phó bản, chỉ có tuyển thủ mới biết số phiếu của chính mình. Eugene hợp tác cùng nhóm Vạn Nhân Trảm nên mới nói cho nhau biết. Làm sao mà Hòa Ngọc biết được?

Hòa Ngọc lại đẩy mắt kính, chớp mắt: "Anh đoán xem?" 

Tình cờ cậu có thể nhìn thấy trên bình luận, nhưng biết được số phiếu là do phản ứng của bọn họ. Người đã đủ 100.000 phiếu thường luôn cực kỳ thong dong bình tĩnh, đặt tinh lực vào việc tìm kiếm trang bị. Còn người chưa đủ phiếu bầu thì hoặc là nôn nóng sốt ruột, hoặc là giống như Vạn Nhân Trảm.

Hòa Ngọc tiếp tục khẽ cười: "Anh viết việc số phiếu bầu của mình không đủ và sự bất mãn cùng oán giận vì khán giả không bỏ phiếu cho mình hết lên trên mặt rồi kìa." Cậu lắc đầu, tặc lưỡi: "Chậc chậc."

Vạn Nhân Trảm: "?!!" Gã móc rìu ra, vừa định xông lên đã bị Cách Đới và Đường Kha ngăn lại. 

Vạn Nhân Trảm gào lên: "Bố mày phải giết nó!"

Hòa Ngọc hài lòng rời mắt khỏi gã, hướng về nhóm mấy người Eugene: "Vậy nên, chúng ta hợp tác đi. Phó bản lần này, tất cả mọi người đều có thể qua ải." Ngay tức thì biểu cảm trên mặt cậu biến từ trêu chọc trở thành nghiêm túc, bầu không khí xung quanh tựa hồ cũng thay đổi.

Nguyên Trạch nghi ngờ: "Muốn tất cả qua ải, nhưng hung thủ lại chỉ có một người?"

Hòa Ngọc chỉ cười không nói gì, đôi mắt phía sau cặp kính tràn đầy tự tin.

Eugene nhìn cậu thật lâu, một lát sau mới nghiêm túc nói: "Được, hợp tác đi." 

Ánh mắt Trấn Tinh nhìn Hòa Ngọc ngày càng sáng, cũng gật đầu. 

Thành Chiêu phẩy tay, bất đắc dĩ nói: "Tôi không ý kiến, tôi cũng muốn xem xem cậu đưa mọi người vượt ải thế nào." Dù sao số phiếu bầu của gã cũng đủ rồi, nếu phát hiện ra cái gì đó không đúng, thì có thể rời đi bất cứ khi nào. 
Cách Đới suy nghĩ một lát, cũng gật đầu. 

Annie, Đường Kha, Quỳnh đương nhiên cũng không phản đối.

Vẫn đang cầm rìu muốn chém Hòa Ngọc 

- Vạn Nhân Trảm: "?!!" Này, chúng mày cứ mặc kệ tao như vậy à?!! Tao không đồng ý!!!

Bình Luận (0)
Comment