Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 74

Hòa Ngọc: "Nhưng tôi cũng cần phải lên lớp. Đi thôi, còn mấy phút nữa là vào học rồi, đừng đến trễ, đi trễ sẽ bị trừ tín chỉ đó nha." Nói xong, cậu thong thả nhấc chân đi về phía phòng chiến đấu.

Vạn Nhân Trảm cầm rìu lao tới: "Mẹ kiếp, tao muốn giết nó!" Annie và Đường Kha vội vàng ngăn gã lại.

Cách Đới nhìn bóng lưng Hòa Ngọc, vẻ mặt u ám.

Một lúc sau, Trấn Tinh thở dài đi về phía phòng học, Eugene, Quỳnh, Thành Chiêu, Nguyên Trạch cũng đi theo.

Vạn Nhân Trảm không thể tin nổi nói: "Không phải chứ, bọn mày cứ nghe lời nó vậy à?"

Quỳnh quay đầu cười lạnh: "Nếu không thì sao? Người ta là giáo viên đào tạo, nắm trong tay tín chỉ của chúng ta đó."

Vạn Nhân Trảm: "..."

Eugene: "Mày chỉ còn có 3 tín chỉ thôi."

Vạn Nhân Trảm: "..." Đúng là giết người không thấy máu. Không còn cách nào khác, gã chỉ có thể đen mặt tiến về phía phòng học cùng tám người khác.

Chuông vào lớp đã reo. 

Hòa Ngọc bước tới trước mặt các học sinh, đẩy kính. Mặc dù trông trẻ hơn cả mấy học sinh ở đây nhưng vẫn rất ra dáng một giáo viên đào tạo. "Chào buổi sáng, tiết học hôm nay là tiết thực hành, đề nghị các bạn hợp tác một chút."

"Hừ." Vạn Nhân Trảm hừ lạnh một tiếng: "Hôm nay lại bắt bọn tao chạy bộ, nhảy cao, chẳng phải là muốn hành hạ bọn tao hay sao?"

Hòa Ngọc nhìn về phía gã, mỉm cười: "Không, nội dung hôm nay là kiểm tra trang bị." 

Cậu giơ tay chỉ vào phòng thiết bị đang đóng kín bên cạnh: "Vạn Nhân Trảm, đi mang thiết bị ở bên trong ra đây. Đây là thầy đặc biệt tìm hiệu trưởng để đăng ký cho các em, hôm nay lớp cần dùng đến."

Vạn Nhân Trảm: "Mày dựa vào cái gì mà sai khiến tao?"

Hòa Ngọc cúi đầu nói với trí não của mình: "Vạn Nhân Trảm, trừ..."

Vạn Nhân Trảm nghiến răng: "Tao đi!" 

Gã chỉ còn có 3 tín chỉ, còn trừ nữa thì chẳng còn điểm nào. Vạn Nhân Trảm cực kỳ nghi ngờ. Một khi bị trừ còn 0 điểm, chắc chắn Hòa Ngọc sẽ thuyết phục hiệu trưởng, nghĩ cách đuổi gã như một trường hợp sai phạm điển hình. Như vậy thì sẽ không còn ai có thể loại nó nữa, sau này cũng không có ai đuổi giết nó. 

Vì trận đấu, vì để những trận sau có thể g**t ch*t Hòa Ngọc, lần này gã nhịn.

Trang bị được mang ra, một nửa trong số đó đều là những trang bị cơ bản nhất, ở Liên Bang cũng không đáng bao nhiêu tiền, chỉ có thể dùng làm tài liệu học tập cho học sinh. Nhưng cũng có mấy món trang bị nhìn không tệ lắm. 

Đương nhiên nếu ở bên ngoài đám người Vạn Nhân Trảm nhìn không lọt mắt, nhưng ở cái nơi nguy cơ tứ phía như này, trong trận đấu mà chỉ có một người có thể sống sót như này, bọn họ đều sẽ cố gắng hết sức đi thu thập.

Hòa Ngọc mở sổ ghi chép, cầm bút lên: "Lần lượt từng người lên, một lát nữa nghe thầy sắp xếp. Trước tiên dùng những trang bị cơ bản, sau đó dùng tới những trang bị khác, hướng về thiết bị thí nghiệm mà công kích." Trên mặt cậu không có bất cứ ý đùa giỡn nào. Nếu không phải bọn Vạn Nhân Trảm biết rõ thân phận của cậu, nhất định sẽ cho rằng đây là một giáo viên đào tạo thật sự.

Eugene có chút nghi hoặc nhìn về phía cậu: "Rốt cuộc cậu muốn làm gì?" 

Có trang bị lại không lén giấu đi, ngược lại còn lấy ra cho bọn họ làm thí nghiệm trên lớp, rốt cuộc mục đích của cậu là gì? Sau khi Hòa Ngọc trở thành giáo viên đào tạo, thường làm ra một số hành vi thực sự rất quái dị. Bọn Eugene đều không hiểu được.

Bình luận: "Bọn tui cũng không hiểu."

Bình luận khác: "Cuối cùng thì Hòa Ngọc đang làm cái gì vậy, sắm vai giáo viên đào tạo thật à?"

Bình Luận (0)
Comment