Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 73

Tuy nhiên, Hòa Ngọc thật sự nghiêm túc, cậu là về đi ngủ, đôi cánh của cậu tung bay, bóng dáng dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Eugene, Trấn Tinh và những người khác nhìn nhau kinh ngạc.

Đường Kha: "Phân tích của cậu ta có đáng tin không?"

Quỳnh sờ cằm: "Cảm giác khá đáng tin, cậu ta cũng không cần phải nói dối."

Một lúc sau Nguyên Trạch mới cất tiếng: "Hòa Ngọc rất mạnh."

Trừ Vạn Nhân Trảm ra, những người khác đều im lặng, vô thức gật đầu đồng ý.

Bình luận trên màn hình cũng sôi nổi.

"Hòa Ngọc thật sự rất mạnh, đương nhiên, nếu phân tích của cậu ấy là chính xác."

"Tôi há hốc mồm luôn rồi, cậu nhóc này cũng thật phi thường."

"Thủ đoạn hết lần này đến lần khác làm tui giật mình luôn, khó tin được là cậu ta đến từ một hành tinh rác."

"Năng lực chiến đấu của cậu ta chỉ có 8 điểm, chỉ cần đánh một phát là bất cứ lúc nào cũng có thể bị loại."

"Cho dù bị loại thì có làm sao, cuộc thi này có rất nhiều người bị loại, biểu hiện cho đến lúc này của cậu ấy cũng đã đủ tuyệt vời rồi."

Lần này, những lời xúc phạm Hòa Ngọc trên bình luận đã ít đi rất nhiều. Cho dù bọn họ không thích tuyển thủ số 2333 đến từ hành tinh rác này nhưng cũng phải công nhận cậu đã mang lại quá nhiều bất ngờ. Đương nhiên, vẫn có người quyết tâm chế nhạo đến cùng.

"Ha ha, mấy người tung hô cậu ta lên tận trời xong quay đầu phát hiện phân tích của cậu ta sai lè lè, không biết có nên tự vả mặt không, lót dép chờ mấy người tìm được hung thủ đấy!"

Ngày hôm sau.

Đám người Vạn Nhân Trảm cáu kỉnh tụ tập một chỗ.

Vạn Nhân Trảm: "Rốt cuộc thằng đó đang làm gì mà chưa đến vậy?"

Thành Chiêu phất tay, bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng không biết, sáng sớm đã không thấy cậu ấy đâu rồi, xem ra cậu ấy không hề rời khỏi khu ký túc xá giáo viên."

Vạn Nhân Trảm vẫn đang muốn chửi tiếp, Trấn Tinh đã nhướng mày: "Chúng ta chưa từng nói hợp tác thì bắt buộc phải đi cùng nhau. Cậu ấy muốn làm gì thì làm, ban ngày hành động riêng lẻ, buổi tối lại tập hợp, chuyện này rất bình thường."

Những người khác hơi sững sờ. Đúng vậy, trừ khi tìm được hung thủ, nếu không xem ra ban ngày cũng không cần thiết phải đi cùng nhau. Bọn họ tụ tập ở đây chờ Hòa Ngọc làm gì chứ?

Eugene xoa cằm: "Tôi cứ muốn chờ cậu ấy cùng hành động, trực giác cho tôi biết nếu đi cùng cậu ấy có thể sẽ tìm được càng nhiều manh mối." Gã nhìn về phía đám người Vạn Nhân Trảm: "Vậy mấy người chờ cậu ấy làm gì?"

Cả đám: "..." Bọn họ cũng không biết, hình như từ sau đêm qua, Hòa Ngọc đã trở thành trụ cột của cả đám, vô thức chờ cậu cùng hành động. Sau khi những người khác nhận ra điều này, cảm xúc vô cùng phức tạp.

Mà Vạn Nhân Trảm thì thẹn quá hóa giận: "Tao không cần biết phân tích của thằng đó có chính xác hay không. Cho dù có đi cùng nó, tìm ra được hung thủ, bọn mày còn trông mong nó sẽ ra tay sao? Không thấy cảnh đêm qua à?" Vạn Nhân Trảm siết chặt rìu trong tay: "Đi! Mặc kệ thằng nhát gan đó, chúng ta trực tiếp đi tìm hung thủ!"

Phía sau xuất hiện một bàn tay vỗ nhẹ vào vai gã. Vạn Nhân Trảm kinh ngạc quay đầu lại, bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm, xinh đẹp rực rỡ.

Hòa Ngọc cười như không cười nhìn gã: "Em muốn đi đâu? Hôm nay có lớp Nguyên tắc cơ bản phát triển năng lực chiến đấu của thầy, em muốn trốn tiết à? Đủ tín chỉ không đó?"

Những người khác: "..."

Vạn Nhân Trảm: "..." 

Gã không tin được mà nói: "Mày còn lên lớp! Mày cũng không phải là giáo viên trường này, mày là tuyển thủ tham gia thi đấu, quan trọng nhất là tìm ra hung thủ, hoàn thành nhiệm vụ trong phó bản này đó!" Gã hít một hơi thật sâu, nắm chặt chiếc rìu, kiềm chế ý định muốn chém người.

Sắc mặt Cách Đới cũng trở nên âm trầm: "Ngày hôm qua đã chơi cùng cậu nửa ngày rồi, hôm nay nên bắt tay vào làm việc đi. Đừng tưởng rằng chúng tôi chưa tìm được hung thủ nên cậu không cần vội. Danh sách của vòng loại trực tiếp có hạn, nếu số người thăng cấp đủ rồi thì tất cả chúng ta xong đời." 

Vòng đầu tiên của vòng loại trực tiếp, một triệu người lấy một trăm nghìn người, tuy tỷ lệ loại không nhiều như vòng tuyển chọn nhưng cũng chỉ có 10% tỷ lệ thăng cấp mà thôi. Một khi số người thăng cấp ở các phó bản khác vượt quá một trăm nghìn người, giống như vòng tuyển chọn, những người khác cũng không thể lên bờ nữa mà sẽ trực tiếp bị xóa sổ trong phó bản.

Hòa Ngọc nghe xong, vẻ mặt vẫn không đổi. Hai tay đút trong túi quần, cánh tay đang kẹp lấy quyển giáo trình Nguyên tắc cơ bản phát triển năng lực chiến đấu và quyển sổ ghi chép quen thuộc, hướng về phía mặt trời, cậu hơi nheo mắt lại: "À, cái đó tôi biết."

Mọi người: "... Cậu biết thì sao?"

Bình Luận (0)
Comment