Việc mà Hòa Ngọc có thể phát hiện ra thì tất nhiên những người khác cũng có thể nhận ra được.
Hành vi của lớp phó học tập rất kỳ lạ. Trấn Tinh và Eugene nhìn nhau, đều có thể nhận ra sự nghi ngờ đối với lớp phó học tập trong mắt đối phương.
Vạn Nhân Trảm trừng mắt, đưa tay ra, gã cao hơn nhiều so với lớp phó học tập, rất dễ dàng kiềm chế cậu ta lại. Gã nắm lấy cổ áo của lớp phó học tập, nhấc cậu ta lên, sốt ruột hỏi: "Có phải mày biết gì đó không? Hung thủ có quan hệ gì với mày? Là mày làm hả?" vẻ mặt hung dữ, gã liên tục đặt câu hỏi, đánh đòn phủ đầu.
Vạn Nhân Trảm đang lo không có điểm đột phá trong cuộc tranh tài này của bọn họ, gã không muốn dựa theo manh mối "thuận tay trái" để tìm hung thủ. Nếu như bọn họ thật sự tìm được người từ điểm đột phá "thuận tay trái" kia, vậy chẳng phải chứng tỏ họ phải dựa vào Hòa Ngọc mới tìm được hung thủ sao? Đối với gã, có thể dựa vào ai cũng không thể dựa vào Hòa Ngọc. Vạn Nhân Trảm đang lo lắng không tìm được điểm đột phá thì lại có người chủ động đụng vào, ông trời đang giúp đỡ gã mà.
Lớp phó học tập bị Vạn Nhân Trảm bóp chặt cổ họng, cậu ta mở miệng nói: "Buông, buông tôi ra!" Cậu ta giãy giụa kịch liệt.
Sao Vạn Nhân Trảm lại có thể bỏ qua cho cậu ta chứ. "Mày có nói không? Nếu mày không nói, tao sẽ giết mày!" Vạn Nhân Trảm dùng sức, thúc ép nói. Lớp phó học tập trừng mắt, hai mắt đỏ bừng, căm hận nhìn Vạn Nhân Trảm.
Vạn Nhân Trảm hừ lạnh một tiếng: "Mày..."
"Em phía trước, đang làm gì đấy?" Chủ nhiệm khối chú ý tới bên này, tức giận mắng: "Em dám bắt nạt bạn học giữa ban ngày ban mặt, có còn coi giáo viên ra gì không đấy?" Ở phía đối diện, chủ nhiệm khối mà họ muốn thăm dò đã sải bước về phía trước.
Ông ấy đi rất nhanh, mang theo một trận gió, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và tức giận, cùng với sự lo lắng và sốt ruột không thể kiềm chế được, bước chân căng thẳng, trong phút chốc đã chạy tới trước mặt bọn họ.
Sắc mặt của nhóm người Trấn Tinh, Eugene trở nên nghiêm túc. Quá nhanh rồi, tốc độ của chủ nhiệm khối nhanh đến dọa người, là cao thủ đó.
"Buông em ấy ra! Em tên là gì? Bắt nạt bạn học ngay trước mặt giáo viên, em đúng là có bản lĩnh đấy! Trường của chúng ta không chứa được một học sinh như em!" Chủ nhiệm khối gầm lên.
Trong khi gầm lên, ông ấy đưa tay ra bắt lấy Vạn Nhân Trảm, ép gã phải buông tay.
Sao Vạn Nhân Trảm có thể bỏ qua cho "hung thủ" đã đến tay? Cây rìu xuất hiện trong tay, hất chủ nhiệm khối ra.
"Rầm!"
Chủ nhiệm khối trực tiếp dùng tay chặn lại, khiến Vạn Nhân Trảm cầm theo cây rìu lùi về phía sau hai bước.
Gã sững sờ, không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào chủ nhiệm khối. Tay không chặn lại cú tấn công của Vạn Nhân Trảm. Không, không đúng, không phải là tay không. Trên tay của chủ nhiệm khối như được bao phủ bởi một tầng nào đó, sau khi đỡ được một kích của Vạn Nhân Trảm, trang bị bao phủ một tầng kia liền biến mất, giống như chưa từng xuất hiện. Nhưng chuyện này vẫn gây khiếp sợ cho người khác.
Cao thủ cấp S. Đối phương có thể dễ dàng đẩy lùi Vạn Nhân Trảm thì chỉ có thể là một cao thủ cấp S.
Eugene và Trấn Tinh nhìn nhau, vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Hòa Ngọc cũng khẽ cau mày, nhìn về phía chủ nhiệm khối đang tức giận kia.