Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 866

Trong lòng phú hào đánh thịch một cái, ánh mắt dừng lại trên dòng chữ này, không thể nào dời đi được.

Có thể kiếm được chục tỷ chỉ sau một đêm.

Có thể quật khởi trở thành một gia tộc lớn hàng đầu.

Cũng có thể chứng kiến những phú hào từ lâu đã có tên trên bảng phải táng gia bại sản?

Điều này đối với người thuộc hành tinh tiền tệ thật sự là quá hấp dẫn. Đương nhiên bọn họ không muốn mình sẽ là kẻ táng gia bại sản kia, nếu họ là người kiếm được mấy chục tỷ sau một đêm thì sao?

Còn nếu như không phải, bọn họ cũng có thể tận mắt chứng kiến cảnh phú hào phải phá sản, các phú hào phải chia tài sản của mình cho người khác.

Nghĩ đến liền thấy thật k*ch th*ch!

Phú hào cảm thấy nhịp tim của mình có chút rối loạn, mà chưa tính đến cái này, bên trong thư mời còn có hai thứ khác: một con chíp trị giá một trăm ngàn, có thể sử dụng trong sòng bạc, cũng có thể mang đi đổi thành tiền mặt.

Còn có một thứ khác là video giới thiệu, nó sẽ được tự động gửi đến trí não sau khi mở thư mời.

Ban đầu phú hào không cảm thấy hứng thú lắm, sau khi nhận được video giới thiệu cũng không mở ra xem. Nhưng khi đọc thư mời xong ông ta lại có chút hứng thú, click mở video giới thiệu trên trí não.

Một giọng nói vô cùng dễ nghe vang lên, giống như một bữa tiệc thính giác.

Trước mắt là phần giới thiệu của từng lá bài poker, giọng nói nhẹ nhàng, bình tĩnh không một tia gợn sóng nhưng lại hấp dẫn được sự chú ý của người khác, khiến cho đối phương vô thức muốn nghiêm túc lắng nghe những gì mà người kia nói.

Nội dung không có gì khó hiểu, sau khi giới thiệu sơ lược về bài poker, người trong video lại giới thiệu cho ông ta một số cách chơi bài poker, kết hợp với việc đánh cược, phần giới thiệu vô cùng đơn giản.

Cách chơi này rất thú vị, phú hào đúng lúc đang ngồi trên xe bay, cho nên vừa ngồi trên xe di chuyển đi vừa nghe giới thiệu.

Ván đầu tiên phú hào xem người khác chơi, nghe giới thiệu.

Ván thứ hai phú hào tự mình chơi, giọng nói vẫn còn văng vẳng bên tai, ông ta nhờ vào việc được hướng dẫn mà chiến thắng một cách dễ dàng, kiếm được năm mươi triệu.

Hiệu ứng âm thanh vô cùng tốt, là tiếng đồng xu rơi vào túi, cộng với âm thanh của trí não nhắc nhở là đã chuyển khoản thành công, thật sự rất vui tai.

Phú hào ngồi thẳng dậy, vẻ mặt trở nên xao động, trong lòng tràn đầy vui sướng.

Mặc dù biết rằng năm mươi triệu này không thực sự được chuyển vào tài khoản, nhưng ông ta vẫn không thể nào kìm được sự thỏa mãn khi nghe nó!

Đây là âm thanh mà người của hành tinh tiền tệ muốn nghe nhất.

Ở ván thứ ba, phú hào tự mình chơi, giọng nói kia không còn nhắc nhở ông ta phải chơi như thế nào, mà chỉ nhấn mạnh luật chơi cho ông ta và chỉ cho ông ta cách chơi.

Bởi vì không thành thạo, phú hào thua mất ba mươi triệu.

Âm thanh trừ tiền khiến cho vẻ mặt của phú hào trở nên suy sụp.

Ván thứ tư phú hào vẫn tự chơi như cũ, giọng nói kia không còn vang lên nữa.

Phú hào vẫn đang còn tìm tòi, lại thua thêm mười triệu.

Đôi mắt phú hào đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào mười triệu còn lại.

Lúc này, thư ký nhắc nhở: "Thưa ngài, đến nơi rồi."

"Chờ một chút!" Phú hào mất kiên nhẫn, vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình đang bắt đầu một ván mới.

Ván thứ năm, phú hào đã hiểu cặn kẽ cách chơi, kiếm được ba mươi triệu, tổng số dư là bốn mươi triệu.

Phú hào nóng lòng bấm bắt đầu ván tiếp theo.

Ở ván thứ sáu này, phú hào đã chơi rất thuần thục, bài của ông ta cũng không tệ, vẫn luôn theo đến khi hết tiền, sau đó bắt đầu so bài.

"Chết tiệt! Bài của tên kia sao còn tốt hơn của tôi nữa?"

"Chỉ thua có một chút!"

Phú hào lập tức bùng nổ, lại gấp gáp muốn bắt đầu ván tiếp theo.

Tuy nhiên, trên màn hình hiện lên thông báo nhắc nhở.

[Số tiền đã được sử dụng hết, trải nghiệm kết thúc.]

[Hãy theo dõi sòng bạc ở thành phố A, bạn của Hòa Ngọc, hy vọng bạn sẽ đến!]

Phú hào: "?"

Ông ta không nhịn được mà chửi ầm lên: "Cái loại trò chơi rác rưởi gì đây! Tại sao lại không tiếp tục được? Cái gì mà tiền đã dùng rồi, tiền của ông đây không thể hết được! Trò chơi rác rưởi, thằng quái nào đã phát minh ra thứ đồ chết tiệt này, tao sẽ khiến nó phải phá sản, chết tiệt!"

Ông ta mắng vài phút, sau đó ông ta nhìn về phía thư ký đang nơm nớp lo sợ ở bên cạnh, lạnh lùng phân phó.

"Hủy lịch trình của ngày mai đi, tôi phải đến sòng bạc này."

Bình Luận (0)
Comment