Sau khi nhóm phú hào đầu tiên lên tầng, những người khác cũng đều đã đi vào sòng bạc.
Có rất nhiều người chen nhau vào.
Ngày hôm qua, hôm nay, sòng bạc quảng cáo ở khắp mọi nơi, chỉ cần mọi người lên mạng là có thể nhìn thấy, "Một đêm giàu lên, một đêm táng gia bại sản", đây là nơi thần kỳ đến mức nào chứ.
Bọn họ đều là những người hy vọng có thể giàu lên.
Cho dù không muốn đánh bạc, cũng muốn đi vào xem các phú hào khác phá sản, đúng, hy vọng đêm nay thật sự có thể nhìn thấy kịch hay.
Có thiệp mời lên tầng bốn, không có thiệp mời thì xem đổi chip bao nhiêu, quyết định lên tầng bao nhiêu. Tất nhiên, không có thiệp mời thì cho dù đổi càng nhiều chip, cũng không thể lên tầng bốn.
Sòng bạc có quy tắc, muốn ở tầng một chơi, phải đổi ít nhất một nghìn chip.
Hết chip rồi, thì cần phải rời khỏi sòng bạc.
Đây là một nơi rất khắc nghiệt.
Gia chủ nhà họ Blair, gia chủ nhà họ Nam, gia chủ nhà họ Thư đến không sớm cũng không muộn. Hòa Ngọc vừa mới dẫn vài vị phú hào lên tầng, khi ba người họ đến cũng không nhìn thấy Hòa Ngọc.
Tất nhiên, cũng có người đón bọn họ.
Ba người cũng không bắt buộc Hòa Ngọc phải đến đón, nhấc chân đi thẳng vào bên trong.
Tầng một đã rất náo nhiệt, chỗ nào cũng đều có tiếng kêu gào, cùng với tiếng khóc than, đều này khiến cho những người vừa mới bước vào bên trong không khỏi tim đập thình thịch, tiền tài tăng cảm giác k*ch th*ch lên.
"Lớn, lớn, lớn."
"Nhỏ, nhỏ, nhỏ."
"Ôi, ôi tôi thắng rồi."
"Trời ơi, chip tôi đổi đều thua hết rồi."
Giọng nói như vậy vang lên không ngừng ở bên tai, có liên quan đến tiền, vô cùng k*ch th*ch tâm trạng của con người. Gia chủ nhà họ Thư nghĩ đến hai trăm triệu chip trong túi mình, nhịn không được muốn bắt đầu đánh bạc luôn.
Gia chủ nhà họ Nam cũng ngứa ngáy ở trong lòng, gã hỏi nhân viên phục vụ: "Làm sao để đổi chip?"
Nhân viên phục vụ cười giải thích: "Ông Nam, đây là chỗ đổi chip của tầng một, các ngài là khách VVIP có thể đổi ở tầng bốn."
Lúc này, có một phú hào cầm thiệp mời xuất hiện, ông ta hỏi: "VVIP?"
Nhân viên phục vụ gật đầu: "Vâng, các vị khách là VVIP cao cấp nhất, tầng một là khách, tầng ba là khách V, mỗi một tầng số chip đổi, định mức thế chấp cũng không giống nhau, càng lên cao, tự nhiên càng phù hợp với thân phận của các ngài."
Vừa nghe liền thấy rất đẳng cấp.
Phú hào khá vừa lòng: "Vậy nhanh dẫn chúng tôi lên."
"Đợi chút." Lại một người cầm thiệp mời xuất hiện, gã cẩn thận hỏi: "Ở trong sòng bạc, có thể bảo đảm an toàn không?"
"Hằng Đoàn, không phải mày đã phá sản à?"
Vị phú hào vừa nãy nhíu mày, khó chịu mà nhìn về phía Hằng Đoàn.
Hằng Đoàn đã phá sản, ở trong thế giới tiền bạc quyết định địa vị, gã không có tư cách tức giận với phú hào.
Cho nên cho dù không vui, gã cũng kiềm chế tức giận, nói nhỏ: "Tao đã phá sản, nhưng tối nay chính là cơ hội của tao."
Phú hào không vui nói: "Sòng bạc ngay cả người như vậy cũng mời."
Gia chủ nhà họ Thư liếc một cái, Hằng Đoàn của trước kia là người mà ông ta không với tới được, nhưng Hằng Đoàn của hiện tại, lại chỉ là một người nghèo.
Gia chủ nhà họ Thư bình tĩnh nói: "Có lẽ lúc cậu chủ nhà họ Hòa chuẩn bị thiệp mời, gã vẫn chưa phá sản."
Phú hào miễn cưỡng chấp nhận lý do này, hừ lạnh một cái, dẫn theo tay sai lùi sang bên cạnh một bước, dường như không muốn đến gần Hằng Đoàn.
Gia chủ nhà họ Nam cười nhạo: "Nếu không có tiền thì vẫn nên rời khỏi đi, nơi như vậy, tiêu tiền như nước, không phải nơi người nghèo có thể đến."
Hằng Đoàn đỏ mặt, vô cùng uất nghẹn.
Gã không thể tức giận với phú hào, liền trừng mắt với nhân viên phục vụ: "Lời tao vừa hỏi mày, không nghe rõ à?"
Tính tình của nhân viên phục vụ rất tốt, hơi cúi đầu xuống: "Ông Hằng Đoàn, vô cùng xin lỗi, đều là lỗi của tôi."
Sau đó cậu ta mới giải thích: "Đảm bảo tuyệt đối an toàn, thậm chí ngay cả việc trộm chip cũng không thể xảy ra, ông Hằng Đoàn yên tâm."
Hằng Đoàn hừ lạnh: "Đảm bảo như thế nào?"
Gã phá sản rồi, không có bảo vệ, tay sai, chỉ đưa con trai của mình theo, nếu ở trong sòng bạc có người ra tay với gã, gã thật sự không thể bảo vệ được mình và con trai.