Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 875

"Phốc." Gia chủ nhà họ Nam bật cười, nói: "Ông cũng thật bủn xỉn, ngay cả chip một trăm nghìn được tặng cũng muốn đổi, chưa thấy tiền bao giờ à."

Nhà họ Blair và nhà họ Nam ở ngoài đã không hợp nhau, cho nên gã không kiêng nể gì mà cười nhạo.

Gia chủ nhà họ Thư cũng có chút cạn lời, gã khuyên nhủ: "Hay là chơi một chút đi, nhỡ đâu có thể thắng?"

Gia chủ nhà họ Blair buồn bã nói: "Vậy cũng có khả năng sẽ thua."

Gã trừng mắt nhìn nhân viên phục vụ, đề cao giọng nói: "Không được đổi?"

"Tất nhiên có thể." Hòa Ngọc giơ tay ra cầm lấy tấm chip một trăm nghìn kia, vẫn cười như cũ: "Bất cứ lúc nào muốn đổi cũng có thể đổi."

Nhân viên phục vụ lập tức chuyển cho gia chủ nhà họ Blair một trăm nghìn.

Có không ít phú hào đổi chip, cho nên tiền ở trong tài khoản cũng đủ, một trăm nghìn đã chuyển khoản thành công.

Gia chủ nhà họ Blair hài lòng.

Ai da, lại kiếm thêm được một trăm nghìn.

Một vị phú hào khác ở bên cạnh cũng ngơ ra theo, ngay cả Hằng Đoàn cũng bị hoảng sợ bởi thao tác này.

Rõ ràng là nhà giàu số một của thành phố A, lại chính là một tên keo kiệt ngay cả một xu một cắc cũng không muốn móc ra.

Tuyên truyền tặng chip một trăm nghìn đều có thể đổi thành tiền.

Cho dù muốn đổi, cũng không cần vừa đến liền đổi chứ. Đợi đến khi đi về đổi cũng là đúng, không phải sao?

Tên bủn xỉn, gia chủ nhà họ Blair không hề cảm thấy như vậy có gì không đúng, người khác coi đánh bạc có thể "Một đêm đổi đời" nhưng gã chỉ nhìn thấy sẽ "thua", hôm nay gã đồng ý đến sòng bạc, là vì muốn nhìn xem người khác phá sản, đồng thời đổi đống chip này.

Gã không cần đánh bạc, một đồng cũng không muốn đánh.

May mà đây là tầng bốn, may mà Hòa Ngọc gửi thiệp mời cho gã, nếu không gia chủ nhà họ Blair ngay cả tầng một cũng không vào được.

Tên keo kiệt như vậy không hợp với sòng bạc của Hòa Ngọc.

Đổi chip xong, nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đi vào bên trong.

Đi vào trong phòng riêng của phú hào khác, hay là tự chơi một mình, đều do bọn họ chọn.

[Bình luận: "Gia chủ nhà họ Blair thật sự là một người tài giỏi, gã có lẽ là người duy nhất sẽ không bị Hòa Ngọc lấy tiền đi."]

[Bình luận: "Đây đúng là sự may mắn của một tên keo kiệt."]

[Bình luận: "Xem ra Hòa Ngọc không có cách làm nhà họ Blair phá sản rồi."]

Ai có thể nghĩ đến, gia chủ nhà họ Blair có thể keo kiệt đến như vậy chứ!

Tiểu Thạch Đầu nhìn Hòa Ngọc: "Làm sao đây? Gia chủ nhà họ Blair sẽ không chơi, tiền của tên keo kiệt này khó lấy được rồi."

Hòa Ngọc lười nhác dựa vào quầy lễ tân, một tay đặt lên trên mặt quầy, một tay nghịch tấm chip một trăm nghìn kia, chip lật rồi úp ở ngón tay, khóe miệng cậu cong lên, nụ cười vô cùng tươi tắn.

"Không có một phú hào nào có thể rời khỏi sòng bạc mà không tổn thất cái gì, anh không hãm hại gia chủ nhà họ Blair được, có người khác có thể hãm hại ông ta."

Hòa Ngọc búng tay, chip rơi xuống theo đường parabol, tạo ra một đường cong xinh đẹp rồi rơi vào trong tủ đựng chip, xen lẫn vào trong đống chip khác.

"Đinh!"

Khi tiếng vang trong trẻo khi chip va chạm vào nhau vang lên, tầng một, cậu ba nhà họ Blair mặc áo choàng, lén lút đi vào trong sòng bạc, trong túi giấu số tiền mấy ngày nay anh ta đã trộm được từ chỗ ba anh ta.

Bình Luận (0)
Comment