Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 886

Từng thông tin dồn dập khiến người ta kinh ngạc, có tin khiến người ngưỡng mộ, ghen tị, có tin trở thành kịch hay cho người ta xem. Chỉ trong chốc lát, cánh cửa sòng bạc ấy đã thay đổi cảm xúc của toàn bộ người dân trên hành tinh tiền tệ. Một ngày này, gần như toàn bộ cư dân hành tinh tiền tệ đều đang bàn tán về "sòng bạc ở thành phố A".

Đó là một nơi có thể khiến người ta giàu có trong một đêm, là một nơi có thể thay đổi số phận của con người, và cũng là một nơi có thể chứng kiến các phú hào ngã ngựa.

Thành Chiêu đang xem tin tức thì đột nhiên bật dậy. "Một đêm kiếm mười tỷ?!" Nơi được gọi là sòng bạc đó, vậy mà một đêm kiếm được mười tỷ? Cái tên Hòa Ngọc này vừa mới xuất hiện trên bảng phú hào, nhưng Thành Chiêu đã vô cùng căng thẳng rồi.

Gã hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh lại, suy nghĩ nghiêm túc. Một đêm mà sòng bạc có thể sử dụng mười tỷ, lại còn là ngày đầu tiên mở cửa. Mặc dù tối qua tài sản của Hòa Ngọc chỉ tăng lên một tỷ, nhưng dựa vào đầu óc thông minh của cậu, mười tỷ đó tuyệt đối có thể thắng được toàn bộ!

Sòng bạc của Hòa Ngọc vừa mới mở ở hành tinh tiền tệ, người của thế giới này lại ham tiền như mạng sống, đương nhiên sẽ người sau tiếp người trước bước vào sòng bạc, đưa tiền vào trong túi của Hòa Ngọc. Có lẽ rất lâu sau này bọn họ sẽ hiểu ra. Nhưng mà lúc đó, Hòa Ngọc đã kết thúc phó bản, rời khỏi hành tinh tiền tệ rồi.

Hòa Ngọc sống sót rời khỏi hành tinh tiền tệ có nghĩa là Thành Chiêu phải chết. 

Khuôn mặt của gã lập tức trở nên nghiêm túc, nhấc chân đi về phía căn phòng bên cạnh.

Suốt một đường này gã đã nghĩ rất nhiều cách, ví dụ như lan truyền tin đồn thất thiệt, khiến người ta cho rằng sòng bạc có vấn đề, ví dụ như kết hợp những phú hào khác "phong tỏa" Hòa Ngọc trên tiền tệ... Nhưng cuối cùng, Thành Chiêu vẫn là xóa bỏ toàn bộ kế hoạch.

Gã muốn thi đấu với Hòa Ngọc đường đường chính chính một lần, giống như là Hòa Ngọc không can thiệp việc bán khoá học nâng cao năng lực chiến đấu của gã vậy, gã cũng không đi can thiệp Hòa Ngọc. Bọn họ cố gắng theo cách mà bản thân quyết, phân định thắng thua.

Thành Chiêu đi đến cửa phòng, đúng lúc nghe thấy đầy tớ đang giúp gã làm việc nói chuyện:

"Đợi đến khi nào nghỉ đi sòng bạc xem thử."

"Ha ha ha, phải đi chứ, lỡ như tôi may mắn, cũng thắng được vài trăm ngàn thì sao?"

"Anh biết chơi không, trên mạng có hướng dẫn cách chơi đấy."

"Tôi chỉ biết hai trò đơn giản, còn về những cách cược phức tạp khác thì từ từ nghiên cứu sau vậy."

Sắc mặt Thành Chiêu âm trầm. Đến cả đầy tớ ở đây của gã cũng rung động rồi, những người khác trên hành tinh tiền tệ thì sao? Gã hít sâu một hơi: "Tiếp tục làm việc, trước ngày mốt nhất định phải đưa ra chương trình học mới."

"Vâng..."

Bản thân Thành Chiêu cũng qua đó giúp đỡ. Giờ phút này, trong lòng gã nóng như lửa đốt. Lúc trước Hòa Ngọc không có động tĩnh gì, mặc dù Thành Chiêu rất vui vẻ nhưng cũng lo lắng mơ hồ. Bây giờ, Hòa Ngọc bắt đầu giở thủ đoạn thì gã cũng phải dốc toàn lực thôi.

Trong khi Thành Chiêu mơ hồ sợ hãi, lại vô cùng hưng phấn, từ nơi sâu thẳm trong linh hồn xuất hiện một nguồn ý chí chiến đấu. 

Đây là cảm giác khi thi đấu ngang tài ngang sức.

Hòa Ngọc, không nghi ngờ gì là kẻ mạnh khiến người ta vô cùng sợ hãi. Cho dù năng lực chiến đấu chỉ 2, cậu cũng hoàn toàn xứng đáng là cao thủ!

Thành Chiêu mong chờ biểu hiện của bản thân. Cũng mong chờ bản thân có thể thắng Hòa Ngọc một lần.

Bình Luận (0)
Comment