"Hòa Ngọc, ông nội mày!!" Vạn Nhân Trảm mắng.
Hòa Ngọc khẽ cười: "Đến lớp thì phải học cho tốt, còn mắng nữa sẽ trừ tín chỉ, anh chỉ còn một tín chỉ."
Bọn họ đã tiến vào phòng học. Hòa Ngọc là giáo viên đào tạo, nắm giữ điểm số của bọn họ. Cậu yêu cầu bọn họ đi học, không có cách nào, bọn họ chỉ có thể thành thật đến phòng học nghe cậu sắp xếp.
Không khí đội nhóm trước đó miễn cưỡng có được, giờ đã không còn sót lại chút gì.
Trấn Tinh nghi ngờ: "Tại sao? Rốt cuộc cậu muốn làm cái gì?"
Trước đây, gã cũng hoài nghi có phải là Hòa Ngọc cố ý giày vò bọn họ hay không. Nhưng càng hiểu rõ con người của Hòa Ngọc thì càng biết rõ, cậu không phải người sẽ bắn mũi tên không có mục đích, ngược lại, cậu là một người vừa cẩn thận lại còn cực kỳ thông minh.
Người như vậy, thật sự bằng lòng hành hạ chín người bọn họ ở trong phó bản này hay sao? Phải biết rằng, cho dù trong phó bản này bọn họ không thể giết cậu thì sau phó bản này, không có khả năng bọn họ sẽ vĩnh viễn không gặp lại. Cho nên vì sao chứ?
Suy nghĩ của người xem cũng giống như Trấn Tinh, không ai trong bọn họ có thể đoán được suy nghĩ của Hòa Ngọc.
Vạn Nhân Trảm cười lạnh: "À, còn có thể là vì cái gì? Chính là cố ý giày vò chúng ta đó."
Hòa Ngọc mở sổ tay ra, mở nắp bút: "Tôi dạy Khoa học cơ bản là nghiêm túc đó, bây giờ đi học phải học đàng hoàng, sau này không làm thầy Hòa của các anh nữa thì có cầu xin tôi tôi cũng sẽ không cho các anh lên lớp đâu."
"Phụt -" Vạn Nhân Trảm trực tiếp cười ra tiếng: "Ha ha ha!" Tiếng cười của gã mang theo vẻ chế nhạo.
Hòa Ngọc nhìn gã một cái, giống như đang nhìn kẻ thiểu năng, không hiểu sao tiếng cười của Vạn Nhân Trảm cũng đột ngột ngừng lại.
Lúc này, lớp trưởng môn Khoa học cơ bản cũng nghiêm túc nói: "Vạn Nhân Trảm cậu đang làm gì đó? Tại sao cậu lại không kính trọng thầy Hòa? Tôn sư trọng đạo là khẩu hiệu của trường chúng ta, cậu không thể vô lễ với thầy Hòa!"
Vạn Nhân Trảm chế giễu nhìn về phía NPC này, gã khiêu khích: "Tao cứ vô lễ đó, mày làm gì?" Lần trước chính tên này chỉ trích gã, Vạn Nhân Trảm đã hơi không vừa mắt với cậu ta.
Hòa Ngọc: "Vạn Nhân Trảm, tiết học này em còn nói thêm một câu nào nữa, trừ tín chỉ." Mặt cậu vô cảm, bình tĩnh nhìn Vạn Nhân Trảm.
Vạn Nhân Trảm muốn phản bác theo bản năng, nhưng khi đối diện với đôi mắt của Hòa Ngọc, đột nhiên lại không nói ra lời — Cậu đang thực sự nghiêm túc.
Bên cạnh, Đường Kha hạ giọng: "Bỏ đi, chờ qua phó bản này là tốt rồi."
Vạn Nhân Trảm đen mặt, không nói một lời. Gã không muốn bị loại, cũng biết Hòa Ngọc đang nghiêm túc cho nên chỉ có thể đi xuống theo bậc thang Đường Kha đã đưa cho.
Nhưng dù gì vẫn thấy ấm ức.