Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 910

Không phải tất cả các đấu trường đều giống phó bản trò chơi tiền tệ. Đấu trường mà họ tham gia khác nhau, phó bản khác nhau, nhiệm vụ và quy tắc cần hoàn thành cũng khác nhau.

Phó bản của Trấn Tinh là phải chiến đấu.

Lúc này, một phó bản khác cũng đang chuẩn bị phát động cuộc chiến...

Seattle nhìn người đối diện mình, vẻ mặt nghiêm túc chưa từng thấy. Cô ta cầm trang bị trong tay, ánh mắt sắc bén, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tàn nhẫn. Giọng nói của cô ta khàn khàn: "Tôi chưa từng nghĩ đến sẽ phải chém giết với anh."

Người đối diện không nói gì.

Từng bông hoa hư ảo lần lượt nở trên vòng tay của Seattle, cô ta nghịch những bông hoa, thản nhiên nói: "Tôi vốn dĩ không để anh vào mắt, nhưng anh lại có một đồng đội tốt, thế mà anh ta lại đem trang bị đó tặng cho anh. Thời gian đã không còn nhiều, chúng ta quyết chiến đi, dùng hết tất cả sức mạnh của anh đi, Lăng Bất Thần."

Ở phía đối diện, Lăng Bất Thần cũng không có phản ứng gì lớn, chỉ là khi Seattle nhắc đến "đồng đội tốt", vẻ mặt của cậu ấy hơi thay đổi. Hít một hơi thật sâu, nghĩa giáp xuất hiện trên đầu ngón tay của Lăng Bất Thần. Ngay lập tức, một chiếc đàn cổ xinh đẹp xuất hiện trước mặt cậu ấy. Đàn cổ vừa xuất hiện, không khí xung quanh giống như bị bóp méo.

Lăng Bất Thần dịu dàng nói: "Lần đầu tiên sử dụng, xin lỗi."

Seattle: "Bảo vật cấp thần, là vinh dự của tôi."

Sau khi nói xong, cô ta bắt đầu tấn công bất ngờ, những bông hoa lớn hư ảo lao thẳng về phía Lăng Bất Thần. Ngón tay Lăng Bất Thần khẽ động, tiếng đàn vang lên, sóng âm giống như một con dao xoay tròn thành những vòng tròn.

Tiếng còi xung trận chính thức vang lên.

Hai lá bài trượt về phía Hòa Ngọc, tất cả đều ngửa lên, một lá "K", một lá "J". Trước mặt Thành Chiêu cũng là hai lá bài, một lá "10" một lá úp.

Hai lá bài của Hòa Ngọc đều khiến người xem ngạc nhiên. Bài xì dách giống như cái tên gọi của nó, là tổng của các con số trên các lá bài, càng gần "21" thì xác suất thắng càng cao.

Ví dụ nếu tổng của tất cả các quân bài của Thành Chiêu là "19" và Hòa Ngọc là "20" thì Hòa Ngọc sẽ thắng. Nếu các quân bài của ai đó cộng lại chính xác bằng "21", thì đó chính là "Blackjack". Nếu lớn hơn "21", hoàn toàn thua.

10, J, Q, K tất cả đều bằng 10.

Át bằng "1" hoặc "11", nếu tổng của hai quân bài còn lại lớn hơn 10, thì Át chỉ có thể là "1".

Hòa Ngọc hiện có "20" trong tay. Đây là một con số rất tốt, trong sòng bạc, gần như khi bốc được lá bài như thế này thì có thể hô dừng và ngồi chờ đợi thắng lợi.

Trừ khi, đối thủ là Blackjack "21". Nhưng Blackjack không dễ lấy như vậy, xác suất rất thấp.

"Dừng!" Tiểu Thạch Đầu điên cuồng hét lên trong lòng.

Lúc này xem ra chỉ có thể dừng lại, dù sao nếu Hòa Ngọc lấy thêm một quân bài, chỉ có thể lấy "Át", nếu không thì con số của lá bài trên bàn tăng lên, lớn hơn "21" chỉ có thể nổ tung rồi tuyên bố thất bại. Nhiều lá bài như vậy, cậu có thể lấy được "Át" không?

Tiểu Thạch Đầu chia bài cho người khác lâu như vậy, trừ khi gian lận, nếu không xác suất muốn được "Át" mà rút được "Át" là cực kỳ thấp. Hòa Ngọc hô dừng lúc này, "20" cách "21" rất gần, gần như chắc chắn thắng, không cần phải đi đặt cược vào "Blackjack" có xác suất nhỏ nhoi kia.

Thành Chiêu nhìn Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc đột nhiên nở nụ cười, hơi hơi nghiêng đầu: "Lấy bài."

Mọi người: "..."

Vãi, cậu ta chọn tiếp tục rút thật kìa.

Bình Luận (0)
Comment