Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 911

Bình luận: "Mẹ nó tên này bị điên hay gì?!"

Bình luận: "Tôi đang bị shock, không thể nào, nhiều bài như vậy, xác suất rút được "Át" quá thấp, cậu ta không muốn sống nữa hả?"

Bình luận: "Điên thật rồi, Hòa Ngọc điên rồi, mà thôi bỏ đi, từ trước đến nay cậu ta đâu có bình thường bao giờ!"

Bình luận: "Tên nhóc này chẳng lẽ muốn đặt cược vào xác suất nhỏ "Át" kia sao, vận may của cậu ta ảo lắm, lúc tốt thì tốt kinh khủng, lúc đen thì đen một cách vô lý, cậu ta bây giờ đang đặt cược vào cái đó."

Hành động của Hòa Ngọc gần như khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc, bao gồm người của hành tinh tiền tệ đang đứng xem, và cả Thành Chiêu.

Thành Chiêu hơi nheo mắt lại, không nói gì và chia một lá bài khác cho Hòa Ngọc.

Tình hình hiện tại, đang có lợi cho Thành Chiêu, không phải sao?

Một lá bài úp được đưa cho Hòa Ngọc, nhưng Hòa Ngọc không lật nó lên, quy tắc của họ khá tự do, cậu có thể không lật bài mà hô dừng được luôn.

Hòa Ngọc "dừng bài", đến lượt Thành Chiêu.

Bài của Thành Chiêu là "10", gã bình tĩnh lật lá bài tiếp theo, "5", tổng cộng là "15", vẫn còn cách xa "21". Gã lấy một lá bài khác. Thành Chiêu nhìn vào nó, mỉm cười.

Phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc:

"Aaaaaa, Thành Chiêu bốc được lá gì thế?"

Bình luận: "Tôi vừa đi xem rồi, không phải Blackjack, nhưng bài Thành Chiêu đang khá ổn định."

Bình luận: "Mẹ kiếp, Thành Chiêu may thế, hay là kỹ năng bài bạc được nâng cao lên rồi?"

Bình luận: "Hòa Ngọc thua, xong đời rồi, nhanh bỏ phiếu cho Hòa Ngọc đi, aaaaaa Hòa Thần không được chết..."

Bình luận: "Cũng không chắc, nếu bài của Hòa Ngọc là A thì thắng rồi, trong quy tắc của bọn họ, Blackjack là J, K, Át thì Blackjack đó sẽ thắng được Thành Chiêu."

Thành Chiêu nhìn Hòa Ngọc, ánh mắt mang theo sự tiếc nuối, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta cùng nhau mở ra."

Hòa Ngọc: "Đợi đã, để tôi xem trước."

Khi đang nói, cậu đưa tay ra, nhẹ nhàng lật một góc của lá bài lên, nhìn lướt qua rồi lập tức đóng lại. Nhanh đến mức phần lớn người xem đều không nhìn thấy gì, nhưng những người tinh mắt thì vẫn thấy được.

Người của hành tinh tiền tệ đứng phía sau quan sát, bởi vì có khoảng cách nhất định, vì thế hầu như mọi người đều không nhìn thấy lá bài cuối cùng của Hòa Ngọc.

Rốt cuộc cậu bốc được lá bài gì?

Hòa Ngọc bình thản nói: "Chúng ta cùng nhau mở ra."

Nói xong, Thành Chiêu trực tiếp đứng lên, hai tay đè ở trên bàn, khoảng cách giữa bàn run lên. Ánh mắt Thành Chiêu hung ác, nhìn chằm chằm Hòa Ngọc.

"Cậu, gian, lận."

Hòa Ngọc vẫn ngồi đó, hai tay chắp lại, gõ nhẹ lên bàn, nhìn Thành Chiêu đầy ẩn ý, nheo đôi mắt to xinh đẹp lại: "Sao anh lại chắc chắn như vậy?"

Thành Chiêu nghiến răng nghiến lợi: "Cậu không thể bốc trúng Át được!"

Trong nháy mắt gã lật tung quân bài trên bàn, từng quân bài bay tứ tung, trong tay xuất hiện một cây roi dài. Một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hòa Ngọc, hai tay nắm chặt, mu bàn tay nổi lên gân xanh.

Hòa Ngọc nhìn gã, cười lạnh nói: "Thủ đoạn của anh còn hơn tôi nhiều, anh đến nơi này sớm như vậy, sắp xếp cả một ngày, ngay cả quần áo cũng không thay kịp."

Nói xong, cậu khẽ liếc quần áo của Thành Chiêu.

Trước đó Thành Chiêu đã giải thích với cậu rằng lười thay quần áo, nhưng Hòa Ngọc một chữ cũng không tin, không phải gã lười thay quần áo, mà rõ ràng là không có thời gian. Tên này sắp xếp trước, tìm kiếm trang bị đặc biệt, còn làm trước một ván để đảm bảo chiến thắng chắc chắn của mình.

Bình Luận (0)
Comment