Hòa Ngọc không từ chối, ngược lại còn vô cùng ủng hộ anh ta: "Anh học tập cho tốt, tu luyện kỹ càng, cố gắng để sớm rèn được trang bị còn tốt hơn dao Khuyết Nguyệt."
Đôi mắt Đoàn Vu Thần sáng rõ, nhưng ngay sau đó, anh ta nhíu mày nghi ngờ: "Sao cậu lại ủng hộ việc rèn đúc của tôi như thế?"
Ở Liên Bang, muốn học được kỹ thuật rèn tốt là chuyện không hề dễ dàng chút nào, những đồ tốt đều bị các gia tộc giấu đi, thế nhưng vì sao Hòa Ngọc lại ủng hộ anh ta vô điều kiện? Đoàn Vu Thần nghĩ thế nào cũng cứ cảm thấy không đúng...
Hòa Ngọc lấy vở và bút ra, nhỏ giọng nói: "Anh là người thiếu nợ tôi nhiều nhất, hơn nữa, rõ ràng là sẽ còn tiếp tục nợ nhiều hơn. Anh không nâng cấp kỹ năng rèn của mình lên thì sau này thanh toán nợ kiểu gì?"
Cậu không sợ đối phương làm công cả đời cho mình, cái cậu sợ là đối phương làm công cả đời cũng trả không hết nợ.
Đoàn Vu Thần: "..." Anh ta nhớ lại một xấp giấy nợ mà bản thân đã viết.
Đoàn Vu Thần và Hòa Ngọc, bởi vì giữa hai người chỉ có một người có thể sống sót ra ngoài, cho nên anh ta cảm thấy mấy tờ giấy nợ đó không quan trọng, nhưng nếu bọn họ đều còn sống để ra ngoài, anh ta lại thật sự phải trả nợ thì...
Mẹ kiếp! Không thể tưởng tượng nữa, tưởng tượng thêm nữa thì anh ta không thở được mất.
Hòa Ngọc cắn lấy nắp bút, mở bút ra chuẩn bị viết thì tay cậu hơi khựng lại một chút, sau đó, vừa quan sát phòng phát sóng trực tiếp vừa nói: "Tắt phát sóng trực tiếp đi."
Đoàn Vu Thần kinh ngạc, chớp chớp mắt một cái rồi lập tức tắt chế độ phát sóng trực tiếp đi.
Sau khi phát sóng trực tiếp bị tắt đi, Hòa Ngọc bắt đầu viết phương pháp tu luyện. Suy nghĩ gì đó, cậu sửa lại một chút rồi viết thêm: phương pháp tu luyện bản thứ sáu.
Đoàn Vu Thần kinh ngạc hỏi: "Sao lại là bản thứ sáu vậy?"
Hòa Ngọc ngậm nắp bút, chỉ nói ra một âm tiết: "Ừ."
Eugene thò đầu qua xem: "Giữa các phiên bản này có gì khác nhau sao?"
Hòa Ngọc lại: "Ừ." Có chứ.
Quỳnh hỏi: "Phiên bản trước tốt hơn hay phiên bản sau tốt hơn?"
Hòa Ngọc viết xong rồi thì đóng nắp bút lại, hờ hững nói: "Không biết nữa, mọi người cứ thử xem ai tu luyện nhanh nhất thì phiên bản đó tốt nhất."
Mọi người: "???"
... Sao mà cứ cảm thấy bọn họ giống như chuột bạch vậy?
Eugene nhíu mắt lại: "Tới bây giờ cậu vẫn không tu luyện, không phải là vì chờ xem phiên bản nào sẽ là phiên bản tốt nhất đấy chứ?"
Hòa Ngọc cười khẽ, không trả lời.
Mọi người: "...."
Hay lắm, bọn họ vốn là chuột bạch thử nghiệm.
Hòa Ngọc đưa phương pháp tu luyện cho Đoàn Vu Thần, anh ta cẩn thận nhận lấy, ghi nhớ kỹ càng rồi hủy đi phương pháp tu luyện đó.
Tuy rằng anh ta không hiểu vì sao Hòa Ngọc lại quang minh chính đại phổ biến phương pháp tu luyện nhưng lại không trực tiếp công bố cho toàn Liên Bang, nhưng đây là đồ của Hòa Ngọc, bọn họ cứ làm theo là được, không can thiệp vào.
Trong lòng mọi người cũng suy đoán một chút, có thể là vì Trái Đất, cũng có thể là vì người ở phía sau màn.
Lúc này, phát sóng trực tiếp đã bị tắt đi, Đoàn Vu Thần ghi nhớ xong rồi lại hỏi: "Vì sao ông đoán là người ở phía sau màn muốn cản trở việc mở rộng hệ thống năng lượng? Nếu hệ thống năng lượng tốt hơn hệ thống năng lực chiến đấu thì sao lại có người ngăn cản?"
Eugene gật đầu: "Đúng vậy. Chúng ta hoàn toàn không biết được tình hình bên ngoài nên những việc đó chỉ là suy đoán chủ quan không căn cứ, đó có thể là một khả năng, cũng có thể khả năng này sẽ không xảy ra."
Hòa Ngọc gật đầu: "Anh nói đúng, nhưng chúng ta cũng phải suy xét lỡ như nó xảy ra thì sao."
Giọng nói cậu bình tĩnh nhưng không hiểu sao lại khiến người ta tin tưởng. Chuyện này không phải không có khả năng mà là đã xảy ra! Tuy rằng bọn họ không biết tại sao Hòa Ngọc lại khẳng định như vậy, nhưng bọn họ quen cậu lâu rồi. Theo như sự hiểu biết của họ về Hòa Ngọc thì nếu cậu đã xác định đồng thời nói ra suy đoán của mình thì xác suất thành sự thật khá là cao.