Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 949

Bình luận: "WTF! Vợ của tôi đẹp quá!"

Bình luận: "A a a, chồng ơi, con mẹ nó, quá đẹp."

Bình luận: "Oa oa oa quyến rũ chết tôi rồi!"

Bình luận: "Trời đất! Cái này có thể xem tiếp không vậy?!"

Cởi bỏ cúc áo, cậu kéo quần áo xuống, hơi dùng sức, áo lập tức rơi xuống, xương quai xanh xinh đẹp và bả vai cũng sắp lộ ra... 

Mọi người nhìn không chớp mắt.

Đều là đàn ông, mặc cùng bộ quần áo, nhưng Hòa Ngọc lại rất khác biệt, làm người không rời mắt được.

"Ầm..."

Khoảnh khắc thủ vệ ngã xuống, trong nháy mắt quần áo của Hòa Ngọc đã bị kéo lên, đôi mắt đột nhiên trở nên sắc bén. Cậu hất cằm một cái, gọng kính không viền không thể che được hai tròng mắt tràn đầy sát khí.

Quần áo khép lại, dáng người như ẩn như hiện đều bị che khuất. Thiếu niên tràn đầy sự quyến rũ đã biến thành một cây đao, khi trường đao ra khỏi vỏ đã trở nên lạnh băng sắc bén.

Mọi người sửng sốt.

Chỉ thấy Trấn Tinh đứng sau lưng thủ vệ, mặt không biểu tình rút cánh tay về.

Vừa rồi lúc Hòa Ngọc nói "được", cậu đã liếc nhìn Trấn Tinh, Trấn Tinh không nói gì, chỉ hơi gật đầu. Vì vậy, Hòa Ngọc c** q**n áo hấp dẫn sự chú ý của thủ vệ, còn Trấn Tinh âm thầm vòng về sau thủ vệ.

Đừng nói đến việc sao thủ vệ không phát hiện, ngay cả những người khác ở đây hay người xem cũng không phát hiện!

... À, Lăng Bất Thần cũng nhận thấy. Nhưng cậu ấy lại luôn bị người xem nhẹ theo bản năng, không ai chú ý đến cậu ấy.

Chờ đến khi lực chú ý của thủ vệ hoàn toàn bị dời đi, Trấn Tinh giơ tay, cầm một đao đập mạnh vào gáy của đối phương, dốc toàn bộ sức lực, trực tiếp đánh ngất.

Lúc này, mặt Hòa Ngọc trở nên lạnh lẽo, vừa bình tĩnh đóng lại cúc áo, vừa lạnh lùng nhìn người nằm trên mặt đất, giống như xem một cái thi thể.

Cài xong cúc áo, cậu vung tay phải lên: "Ra tay đi, đừng để lại dấu vết quá rõ ràng."

Mọi người sửng sốt hai giây. Sau đó tất cả đều xông lên, đánh tơi bời tên thủ vệ nằm trên mặt đất.

Hòa Ngọc: "Đi thôi."

Vạn Nhân Trảm quay đầu đi, ánh mắt có chút thất vọng, thì ra... không phải thật sự nghe lời c** q**n áo a.

Thất vọng trôi qua, tiếp theo là tức giận, gã trừng mắt xoay người, lao về phía tên thủ vệ trên mặt đất, vung nắm tay lên, liên tiếp đánh vào đầu của đối phương. Sức chiến đấu của gã vốn rất cao, thân thể cường tráng, nắm đấm của gã rất mạnh, nếu không phải Đoàn Vu Thần ngăn cản, gã có thể đấm nát đầu tên kia thành bãi bùn lầy.

Bảy người liên tục đấm đá tên thủ vệ trên mặt đất, cực kì nghe lời Hòa Ngọc chỉ tấn công phần đầu, cố gắng không để lại dấu vết quá rõ ràng. Đầu bị nhiều lực tấn công như vậy, có lẽ tỉnh lại cũng phải choáng váng một đoạn thời gian rất dài.

Hòa Ngọc dựa vào tường, đút tay vào trong túi, thờ ơ lạnh nhạt.

Khán giả: “…”

Bình luận: "ĐM! Quả nhiên là Hòa Thần, tôi đã nói cậu ta sẽ không ngoan ngoãn nghe lời như vậy mà."

Bình luận: "A a a, vừa rồi cậu ta đẹp chết mất, bây giờ lại ngầu chết mất."

Bình luận: "Trời ạ, vừa rồi lúc ánh mắt kia thay đổi, phất tay bảo những người khác xông lên... Hu hu hu, bà xã của tôi ngầu quá!!"

Bình luận: "... Trấn Tinh, anh không thể để chúng tôi nhìn rồi đập sau cũng được hả?"

Bình luận: "Thôi, vợ yêu Hòa Ngọc về nhà cởi cho mình anh xem là được."

Bình luận: "Mắt xanh kiểu: mấy người l**m bà xã của tôi đã hỏi ý kiến tôi chưa? Ha ha."

Bình Luận (0)
Comment