Đánh xong thì cũng hả giận.
Eugene nhìn về phía Hòa Ngọc, chớp mắt hỏi: "Tiếp theo phải làm gì? Xử lý gã kiểu gì đây?"
Hòa Ngọc nhấc chân đi đến bên cạnh tên thủ vệ đang nằm như xác chết, đạp chân lên mu bàn tay của đối phương, rất bình tĩnh nghiền giẫm, âm thanh lạnh nhạt: "Cứ ném xuống dưới gầm giường trước, chúng ta đi ra ngoài tra xét tình huống."
Tin tức hệ thống cung cấp không toàn diện, chỉ nói...
[Phó bản này có rất nhiều quy tắc ẩn, sau khi kích hoạt quy tắc, hệ thống mới có thể đưa ra nhắc nhở, tất cả tuyển thủ cần phải tự tìm hiểu.]
Điều này chứng tỏ bọn họ cần phải tự lục lọi tìm hiểu rất nhiều nơi. Bọn họ cần phải tiếp xúc được tin tức quan trọng mới có thể kích hoạt quy tắc rồi nhận được nhắc nhở của hệ thống.
Chuyện này khác gì muốn mạng, nếu trong vô tình bọn họ phạm vào kiêng kỵ hoặc vi phạm quy tắc còn chưa nhắc nhở có lẽ sẽ tạo thành kết quả không tốt.
Phó bản này thật sự muốn g**t ch*t bọn họ mà.
Hòa Ngọc dẫm lên thủ vệ trên mặt đất, quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy chiếc roi bên chân đối phương, ánh mắt của Hòa Ngọc tối lại.
Roi...
Vũ khí của Thành Chiêu cũng là roi.
Khoảnh khắc thủ vệ cầm roi đánh bọn họ, sát khí trong lòng cậu dày đặc, rất muốn trực tiếp g**t ch*t tên NPC này. Nhưng cuối cùng vì quy tắc ẩn kia, Hòa Ngọc nhịn xuống. Chưa thăm dò rõ tình huống không thể tùy tiện giết người.
Hòa Ngọc rời khỏi phòng ngủ nhỏ hẹp, sau lưng Đoàn Vu Thần đã mở giường của Vạn Nhân Trảm, Vạn Nhân Trảm nhấc chân đá người xuống giường, sau đó đuổi kịp Hòa Ngọc.
Tám người cùng nhau hành động.
Đi ra khỏi phòng ngủ, bên ngoài là hành lang hẹp dài, màu trắng bạc mang đến cảm giác khoa học kỹ thuật, chỉ cần liếc mắt đủ biết được vách tường vô cùng cứng rắn.
Hai bên trái phải của phòng bọn họ đều là phòng ký túc xá, Trấn Tinh nhỏ giọng giải thích: "Chúng ta ở bên cạnh 706."
Hòa Ngọc ngẩng đầu nhìn, trên cửa phía sau lưng viết "705", bên trong là "706", bên ngoài là "704", tầm mắt của cậu dừng ở số "7" một giây.
7... Tại sao lại mở đầu bằng số 7? Có ý nghĩa đặc biệt gì sao?
Sau khi ghi nhớ, bọn họ tiếp tục đi về phía trước, mở cửa phòng 704, bên trong có tiếng hít thở nhưng không ai nói chuyện.
Vạn Nhân Trảm: "Sao lại trở về..."
Eugene: "Suỵt! Nhỏ giọng chút, bên trong có người, bốn người."
Là người của hành tinh Cơ Giới, mặc dù hiện tại Eugene không thể sử dụng trang bị nhưng một ít năng lực cảm ứng còn ở, dù đeo vòng tay thì năng lực này sẽ bị hạn chế nhưng vẫn có thể cảm ứng được ở khoảng cách gần.
Vạn Nhân Trảm lập tức im lặng, không nói chuyện.
Hòa Ngọc gật đầu, cũng không nói chuyện, bọn họ lặng lẽ đi về phía trước, hướng bọn họ đi là từ 705 hướng về 704, 703.
Ngẩng đầu, phía trước có một điểm đỏ quét qua bọn họ.
Đoàn Vu Thần thấp giọng nói: "Theo dõi, hành lang có camera theo dõi, chúng ta có tiếp tục không?"
Hòa Ngọc còn chưa nói, Trấn Tinh nhỏ giọng trả lời: "Tiếp tục, dù sao cũng đã ra rồi, cũng đã bị chụp lại."
Dù sao cũng đã bị chụp lại, ít nhất cũng phải tra được một chút tin tức rồi về đúng không?
Tám người tiếp tục đi về phía trước.
Đi được vài bước, đột nhiên Lăng Bất Thần dừng lại, những người khác không chú ý đến cậu ấy nhưng Hòa Ngọc lại chú ý đến, cậu nhìn về phía cậu ấy, dùng ánh mắt dò hỏi.
Lăng Bất Thần nói: "Không có cửa sổ."
Mọi người: "!"
Lúc này bọn họ mới để ý nơi này không có cửa sổ!!