Hoàn toàn không rõ thao tác của Hòa Ngọc như thế nào, chín người cùng rời khỏi phòng chiến đấu.
Không còn cách nào, nhiệm vụ phó bản cần làm vẫn phải làm, nếu không sẽ bị loại, muốn biết cũng chả có mạng để biết.
Lúc này đây danh sách thăng cấp chỉ có một trăm nghìn, bọn họ đã biết trước mắt có khoảng hai mươi nghìn người thăng cấp, còn sẽ liên tục gia tăng, nếu như bọn họ chậm trễ nữa, bị loại rồi thì thật sự hối hận không kịp
— Đặc biệt là loại không đủ số phiếu như Vạn Nhân Trảm.
Bọn họ chia quân đi điều tra chú bảo vệ và lớp phó học tập, ý định tìm được chứng cứ chứng thực "bảo vệ là hung thủ".
Trấn Tinh, Vạn Nhân Trảm, Cách Đới, Quỳnh, Nguyên Trạch theo dõi bảo vệ, Eugene mang theo ba người khác theo dõi lớp phó học tập. Nói khách quan thì theo dõi bảo vệ còn nguy hiểm hơn.
Vạn Nhân Trảm bực bội: "Ông ta canh ở cửa này nguyên một ngày, đâu có manh mối gì? Mà NPC phó bản cũng không tuyên bố nhiệm vụ, cơ hội có thể nhận được trang bị lại ít đến đáng thương." Còn gặp được cái ván sắt như Hòa Ngọc, Vạn Nhân Trảm ghét cay ghét đắng phó bản này.
Trấn Tinh sờ cằm: "Mặc kệ ông ta có phải là hung thủ hay không, khả năng chúng ta tìm được manh mối ban ngày là cực kỳ thấp."
"Vậy chúng ta còn theo dõi làm gì?"
"Cũng tốt hơn không làm gì."
"Nguyên Trạch, cậu làm gì thế?"
Nguyên Trạch thu tay lại, mặt không biểu tình đáp: "Học Thái cực."
Vạn Nhân Trảm: "..." Bọn họ đã thực hành rất nhiều lần, cho dù khắc họa giống động tác của Hòa Ngọc như đúc nhưng vẫn không đạt được hiệu quả "bốn lạng đẩy ngàn cân" lúc ấy. Nếu muốn làm được, chỉ sợ vẫn cần Hòa Ngọc nguyện ý nói cho bọn họ mới được.
Cuối cùng, bảo vệ thay ca. Đám người Trấn Tinh cẩn thận đuổi theo, ý đồ tìm được manh mối vụ án giết người.
Bảo vệ đi ăn cơm, trên đường trợ giúp những người cần sự trợ giúp, thái độ hiền lành, hơn nữa có thể cảm giác được ông ấy thật sự thân thiện, không phải ngụy trang. Trên đường bảo vệ đụng vào một học sinh, học sinh cáu điên lên thì ông ấy cũng chỉ nhẹ giọng xin lỗi. Còn có một lãnh đạo sai bảo ông không hề kiêng nể, ông ấy tiếp nhận hết, hoàn toàn nghe theo sắp xếp — Bảo vệ hoàn toàn bình thường, không có một chút kỳ lạ, cũng không giống như cao thủ.
Vạn Nhân Trảm bực bội: "Một chút manh mối cũng không có, không biết những người khác như thế nào? Có thể có một chút manh mối không nhỉ?"
Phòng phát sóng trực tiếp của gã có người bình luận —
"Những người theo dõi lớp phó học tập cũng không có bất cứ manh mối gì, lớp phó học tập chỉ thành thành thật thật đi học, trông khá âm u nhưng cũng chưa bao giờ chủ động chọc phiền toái."
"Hai người kia trông đều rất bình thường."
"Cho nên cuối cùng hung thủ của phó bản này có phải là bảo vệ không? Phó bản khác có ai thông qua thành công không?"
"Trước mắt vẫn không có, đều là không hiểu ra sao."
"Hòa Ngọc đâu? Hòa Ngọc đang làm gì?"
"Mới từ phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc lại đây, cậu ta đang điều tra vụ án tám người hồi trước."
“Đúng vậy, vừa rồi cậu ta còn đi đến tòa nhà cũ kia, thậm chí đến từng phòng ký túc của tám người, còn tra xét hồ sơ.”
"Tám người gây án bị trả thù, không phải đều kết thúc rồi sao? Cậu ta đi điều tra cái này làm cái gì?"
"Không thể hiểu nổi Hòa Ngọc."