Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 110 - Chương 110: Gian Nan Tiến Lên

Chương 110: Gian Nan Tiến Lên Chương 110: Gian Nan Tiến Lên

Chỉ riêng đợt công thành chiến đợt đầu tiên đã kéo dài gần một buổi sáng, hàng nghìn binh sĩ binh đoàn ba đã phải trả giá với hơn 2.000 thương vong trước khi tiếp cận phạm vi 300 mét của thành Otis.

Đây mới chỉ là cục diện trận chiến giữa cổng tây và cổng bắc, cục diện của cổng đông và cổng nam do quân đoàn Hùng Sư khởi xướng còn kịch liệt và nhiều biến hóa hơn.

Binh sĩ quân đoàn Hùng Sư dưới quyền của Hoàng tử Kensell không có ai là yếu, hầu như tất cả đều là quân át chủ bài.

Phía bên kia, 10.000 binh sĩ của quân đoàn Hùng Sư cũng được Hoàng tử Kensell cử đi tiên phong, tuy nhiên những binh sĩ quân đoàn Hùng Sư tinh nhuệ hơn cũng không khá hơn binh sĩ bên quân đoàn Hùng Ưng là mấy.

Có thể là do quốc vương Charlie đang đứng ở cổng phía nam, nên những khẩu Ma Đạo Pháo được đặt trên cổng thành vẫn luôn lên nòng bắn nhiệt tình, chưa hề dừng lại. Mỗi lần cột sáng năng lượng được phát đi, đều có thể trấn áp lại một đợt tấn công dâng lên như thủy triều.

Hoàng tử Kensell đang quan sát tiền tuyến từ xa, bất giác siết chặt lòng bàn tay, đổi với con át chủ bài thâm hậu này của Charlie, hoàng tử Kensell thực sự không còn cách nào khác. Lực lượng quân sự của Faustain quả đúng là mạnh hơn Charlie, nhưng thực lực ma pháp của nước địch lại luôn nằm ở mức trung du. Chưa cần đề cập đến Ma Đạo Pháo, ngay cả trang bị ma pháp bình thường cũng là một vật phẩm cực kỳ đắt đỏ ở Faustain.

- Thật đáng tiếc, mấy vị cường giả đỉnh cấp đã bị hạn chế ra tay.

Hoàng tử Kensell thấp giọng nói.

- Nếu không, thành lập một vài đội nhỏ chỉ với vài thanh đao sắc bén là có thể làm nên chuyện.

Ngoài Ma Đạo Pháo thì máy bắn đá trên thành Otis cũng nhiều đến chóng mặt, khiến phe Faustain cảm thấy bọn hắn không phải đang chiến đấu với con người mà là đang liều mình chiến đấu với một đống trang bị quân sự.

Cho đến nay, phe Faustain đã tử trận mấy nghìn người, nhưng bọn hắn ngay cả cửa thành Charlie cũng không vào được, Charlie tổn thất gần như bằng không. Chỉ có một số người không may mắn bị trúng tên từ bên dưới thành bắn lên.

Mặc dù tỷ lệ chiến tổn của hai bên là vô cùng cách biệt, nhưng cả hoàng tử Kensell và Hầu tước Mammon ở bên kia đều không vội vàng.

Chỉ cần quân tiên phong có thể cầm cự, mở đường cho các binh sĩ tiếp sau dồn ép đánh tới, sẽ tránh được hầu hết các cuộc tấn công tầm xa.

Trên chiến trường có không ít người sáng suốt, đặc biệt là gián điệp từ các quốc gia cử đến, rất nhiều người đều nhìn ra, phe Faustain mặc dù lúc này tổn thất nặng nề, nhưng chỉ cần tới được gần tường thành Charlie, cục diện sẽ phát sinh nghịch chuyển khó lường.

Người có khả năng quan sát ở Charlie không ít, chưa nói đến những người khác, Hầu tước Philip lúc này đã đứng trước mặt quốc vương của mình, giọng điệu vừa khiêm tốn vừa không thiếu phần nghiêm nghị:

- Xin bệ hạ hãy lui về sau!

Tuy nhiên, quốc vương Charlie trong lòng đang sục sôi lửa hận, căn bản không muốn nghe theo lời đề nghị của Hầu tước Philip chút nào, vừa rồi có một số thị thần khẩn cầu hắn rút lui vào vương cung, nhưng hắn không thèm để ý đến.

Quốc vương muốn tận mắt chứng kiến con dân Charlie của mình chống lại lũ xâm lược Faustain.

- Đưa bệ hạ về vương cung!

Hầu tước Philip thấy vậy bèn dùng biện pháp cưỡng chế, không nói nhiều mà trực tiếp hô to, mệnh lệnh cho thị vệ bên cạnh quốc vương chấp hành.

Nguyên một đội quân cận vệ vương quốc Charlie xuất hiện, mấy tên quan hầu kéo cánh tay quốc vương lui vào trong thành.

- Sao ngươi dám?!

Quốc vương Charlie hét lên khi bị đám hầu cận kéo xuống.

- Ta sẽ cách chức đại thần quân sự của nhà ngươi!…

Tiếng hét của quốc vương ngày càng xa.

Quốc vương Charlie mặc dù không được coi là hùng tài đại lược gì, nhưng có thể coi là một vị minh quân. Nhưng bây giờ hai nước đang giao chiến kịch liệt, vị quốc vương tay trói gà không chặt còn đứng ở đây, ngoài việc truyền động lực cho binh sĩ Charlie thì không thể làm gì khác.

Nhưng ngộ nhỡ vị quốc vương bệ hạ này bị trúng tên lạc của Faustain thì mới là đại phiền toái. Lúc ấy chỉ e là binh sĩ thủ thành của Charlie sẽ sụp đổ tinh thần ngay lập tức.

Bên cạnh đó, Hầu tước Philip không thể tiếp tục chứng kiến cảnh đội phụ trách Ma Đạo Pháo đang xả súng như thể nó miễn phí và không bao giờ cạn kiệt vậy. Thành thật mà nói, phần lớn đạn Ma Tinh Pháo là do Hầu tước Philip dùng tài sản gia đình từng chút tích lũy mới có được, vị Hầu tước này không giỏi về quân sự, nhưng điều đó không có nghĩa là Hầu tước hoàn toàn không biết gì về quân sự.

Người ta có câu thương trường như chiến trường, vị “Thần Tài” nổi danh khắp các quốc gia này có cách lý giải riêng về chiến tranh. Bây giờ chiến tranh mới bắt đầu, mà vũ khí mạnh nhất đã kéo ra dùng, đạn dự phòng đang thâm hụt với tốc độ có thể nhìn thấy được. Điều này là vô cùng bất thường.

Hắn mấy lần muốn nhắc nhở ma đạo đội tiết kiệm một ít đạn dược, nhưng mỗi khi lời nói đến miệng đều nuốt xuống.

Cũng bởi vì quốc vương bệ hạ nhìn thấy ma đạo đội đại phát thần uy, mà cao hứng tới độ hoa tay múa chân. Thấy vậy càng kích thích ma đạo đội điên cuồng nã pháo vào binh sĩ Faustain dưới thành.

Lúc này Hầu tước Philip là đại thần quân sự của Charlie, chế độ của Charlie rất kỳ lạ, mặc dù quốc vương ở bên cạnh, nhưng tất cả những việc về quân sự đều do vị chủ quản đại thần quân sự phụ trách, quốc vương cũng không được can thiệp.

Đương nhiên, loại tình huống này rất hiếm thấy, không kẻ nào lại nhàn rỗi trái lệnh quốc vương như vậy.

Lần này, chính là do Hầu tước Philip chịu không nổi nữa, dù sao Charlie hiện tại chỉ còn lại một thành trì, Hầu tước Philip đã lưu lại thành này, hắn nhất định phải làm điều gì đó.

Với tư cách là “Tam trụ” của Charlie, hai vị Hầu tước kia đã lần lượt hi sinh vì đất nước, nếu như nói Hầu tước Philip không có dự định gì là điều không thể, là người ai cũng có huyết tính. Hầu tước Philip thật sự không muốn mình sau khi chết đi, còn bị di dân Charlie khai quật ra khỏi mộ.

- Giảm tần suất của Ma Đạo Pháo xuống!

Hầu tước Philip bắt đầu truyền lệnh đến cổng thành.

- Đem dầu sôi lên đây, sẵn sàng dùng bất cứ lúc nào!

- Gỗ và đá lăn đâu, nhanh lên! Cho dân binh mau chuyển lên đây.

Ngoại trừ Hầu tước Philip, một số quý tộc trẻ ở Charlie có hoài bão phục quốc đều lên đỉnh thành chung sức ra lệnh bảo vệ thành trì.

Hầu hết các quý tộc thượng lưu đều trốn trong vương cung cùng với quốc vương, giờ chỉ có những quý tộc trẻ tuổi sức lực sung mãn, nhiệt huyết đầy mình có quyền lực nhất ở đây.

Ngay lúc hỏa lực của khẩu thần công trên thành Otis suy yếu, Hầu tước Mammon và hoàng tử Kensell đã phát hiện ra tình hình ngay lập tức.

- Được lắm, cuối cùng ngươi cũng biết nên tiết kiệm chút nhiên liệu!

Khóe miệng Hầu tước Mammon vẽ một vòng cung.

- Để những binh sĩ còn lại của binh đoàn ba dốc toàn lực tiến lên!

Hầu tước Mammon nói với quan truyền lệnh bên cạnh.

- Binh đoàn bốn chuẩn bị!

Từng hồi mệnh lệnh được truyền đi một cách có trật tự.

Mỗi binh đoàn đều được phân phối một vị Ma pháp sư tương ứng, cho nên lúc này đại bộ phận mệnh lệnh trên chiến trường đều dựa vào ma pháp truyền đi. Và mọi chỉ thị đều được gửi lên tiền tuyến với tốc độ vô cùng nhanh.

Quả nhiên, đại quân phía Faustain lúc này bắt đầu phát sinh biến hóa, ngoại trừ một đợt binh lính khác xông về phía thành Otis, lại phân ra ít nhất một binh đoàn binh sĩ, chuẩn bị truy kích.

Bên hoàng tử Kensell cũng như vậy, binh sĩ quân đoàn Hùng Sư vốn tinh nhuệ hơn nhiều so với quân đoàn Hùng Ưng. Nhưng ở đây không có sự phân biệt giữa binh sĩ yếu kém và binh sĩ át chủ bài, hầu hết mọi đợt tấn công đều là tổng lực tiến công.

Nếu Charlie không đặt đủ các khẩu thần công ở cổng nam và cổng đông, đồng thời thả chúng với tần suất cao nhất, thì việc phòng thủ của hắn ở bên này sẽ không trở nên gian nan hơn.

Những binh lính còn lại của binh đoàn ba cũng lao lên, tổng cộng 10.000 binh sĩ của binh đoàn ba của quân đoàn Hùng Ưng đã phân tán vây hãm bên ngoài hai cánh cổng ở phía tây bắc thành phố Otis chỉ trong một buổi sáng.

Chiến tranh bắt đầu trở nên kịch liệt, gay cấn hơn bao giờ hết. Vào lúc các binh sĩ Faustain bắt đầu tiếp cận được tường thành, cung tiễn thủ cũng có thể phát huy năng lực của mình, ngoài ra, ngày càng nhiều trang bị công thành cũng đã lên tới đỉnh thành Odis.

Dù sao, không gian mà thiết giáp cấm vệ quân có thể bảo vệ là có hạn, không thể bao quát hết thảy, những thủ vệ bên Charlie cũng bắt đầu phát sinh thương vong.

Dần dần, một số binh lính của Faustain đã đến dưới tường thành, thang đã được đặt sẵn, một số binh sĩ nóng vội đã bắt đầu trèo lên tường thành.

- Dầu sôi đâu rồi? Đổ xuống đi!

Trên tường thành một hạ sĩ quan Charlie kêu to.

Binh lính của Faustain vẫn đang leo thang và chờ đợi dưới tường thành, bỗng từ bên trên tưới dầu nóng xuống dưới, tội nghiệp những binh sĩ Faustain bên dưới chưa kịp leo lên đỉnh thành gặp xui xẻo. Lửa nóng như thiêu như đốt, chưa tính việc bị dội lên đầu, giọt dầu dù dính vào da cũng đủ tạo thành vết phồng rộp lớn.

Chỉ trong khoảnh khắc, tiếng la hét trên bậc thang và dưới tường thành nối tiếp nhau vang lên, vô số binh lính Faustain bị dầu lửa thiêu đốt, thậm chí cả khuôn mặt bị dầu nóng làm bợt cả da, lộ ra xương thịt cùng huyết nhục lẫn lộn trước sự chứng kiến của những binh sĩ còn lại.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment