Locke không cần lo lắng về sự an toàn của bọn hắn, bởi vì phía sau chính là doanh đội Ma pháp sư.
- Công chúa, hoàng tử điện hạ vừa hạ lệnh, yêu cầu chúng ta dùng một phần ba ma lực trấn áp thành Otis.
Một vị Ma pháp sư mặc hắc bào nói, trong tay hắn cầm một quả cầu thủy tinh, hình như là có tác dụng truyền đạt và nhận thông tin.
- Ta biết rồi!
Angelina hiện giờ rất khác so với những lần trước xuất hiện trước mặt Locke, trước đây nàng toàn diện những bộ y phục hoàng gia quý phái, nhưng hiện giờ chỉ là mặc đúng một bộ y phục da màu đen, nhưng vẫn lộ rõ đường cong thân hình mỹ lệ và khí chất của công chúa điện hạ.
Đáng tiếc là đám Ma pháp sư ở đây không ai có thời gian ngắm nhìn tiên cảnh, dù sao cũng phải tuân thủ tôn ti địa vị, vả lại nhóm Ma pháp sư này trẻ tuổi nhất cũng đã hơn 40 tuổi.
Mặc dù Ma pháp sư mạnh hơn so với Kỵ sĩ cùng cấp, nhưng việc tấn giai của bọn hắn cũng khó khăn hơn nhiều so với Kỵ sĩ.
Những người được triệu tập đến liên hợp doanh Ma pháp sư kém nhất cũng là ma pháp học đồ sơ cấp, cao nhất là ma pháp học đồ cao cấp.
Có thể nói nơi này Angelina là người thấp nhất và cũng là trẻ nhất.
Nhưng không ai không phục Angelina, Ma pháp sư đều là người buông thả, sống rời rạc, rất ít người coi trọng chức vị thủ lĩnh hư danh, huống chi Angelina còn là công chúa.
Bên cạnh đó thân phận thầy hướng dẫn của Angelina cũng đủ để cho nhóm Ma pháp sư này kính nể.
Ma pháp học đồ đỉnh phong duy nhất của Faustain là thầy hướng dẫn của Angelina.
- Mumbai đại sư, phiền ngài suất lĩnh nhóm ma pháp một và hai đi đến đó hỗ trợ.
Angelina lễ phép nói với lão giả râu bạc phơ đứng bên cạnh.
- Tuân mệnh!
Lão giả râu bạc ngắn gọn trả lời, rồi lập tức dẫn theo hơn mười pháp sư ra khỏi doanh trướng.
Xa xa phía dưới cửa thành Otis, đội tiên phong của binh đoàn ba đã tiến gần cửa thành, một lượng lớn mũi tên và đá lăn khiến binh lính của binh đoàn ba mỗi nhích một bước về phía trước đều phải trả giá bằng chính tính mạng bản thân.
- Tiến lên! Tiến lên! Tiến lên!
Một vị trung đội trưởng hô to, ra lệnh thuộc hạ đừng lùi bước.
Phía trên tường thành từng tảng đá lăn, từng khối gỗ được ném xuống nhiệt tình, nện vào hết binh sĩ Faustain này đến binh sĩ Faustain khác.
Trong khoảng thời gian này, thành Otis đã tích lũy vô số mũi tên, đá lăn cùng các vật liệu khác. Ngoài ra, trong thành còn đang đun nóng từng chậu dầu hoả, chỉ chờ binh lính của Faustain đến là ụp lên đầu.
Đợt tiên phong tiến công đầu tiên ở phía quân đoàn Hùng Ưng là do binh đoàn ba tổ thành. Nhân số vốn có của binh đoàn ba là 6.000 người, cộng thêm vô số tân binh và lính đánh thuê vừa mới đến tiền tuyến, lúc này tổng số tăng vọt lên gần 10.000 người.
Không chỉ binh đoàn ba, mà các binh đoàn khác đang chuẩn bị lên tiếp sức cũng như vậy. Đội quân mới được vương quốc chiêu mộ lần này đã thể hiện sự thay đổi đáng kể về nhân khẩu của Faustain.
Hiện tại, Faustain hầu như không còn lính để xuất chinh trong nước nữa. Cuộc tấn công lần này coi như là đã dốc tổng lực, quốc vương Faustain muốn giết chết Charlie chỉ bằng một đòn duy nhất.
Tham gia đợt đầu và tiến công của binh đoàn ba có tổng cộng 6.000 người, trung bình cứ mỗi cổng thành lại có 3.000 lính Faustain vây ngoài.
Đây mới chỉ là nỗ lực của một binh đoàn. Hầu tước Mammon nghĩ là, nếu mà binh sĩ của binh đoàn ba có thể áp sát lên trên, hỗn chiến cùng địch nhân trên tường thành, thì những binh đoàn còn lại sẽ có ít tổn thất về mặt số lượng hơn.
Suy cho cùng, những binh sĩ của binh đoàn ba chỉ là những tế phẩm, những vật hy sinh cần phải có để Faustain giành chiến thắng.
Bên ngoài doanh trướng của Hầu tước Mammon, các quý tộc của Faustain đã tụ tập ở đây để cãi cọ ồn ào. Hầu hết bọn hắn là trưởng quan của binh sĩ binh đoàn ba.
- Doanh đội của chúng ta đã tổn thất gần phân nửa, vì cái gì mà còn chưa có binh lính dự bị bù thêm?
Một vị Tử tước quý tộc mập mạp cố tình gào lên. Âm thanh lớn đến mức để cho toàn bộ sở chỉ huy của quân đoàn Hùng Ưng nghe thấy.
- Đúng thế, sao lại vậy!
Một đám quý tộc khác ở chỗ này cũng nhao nhao lên nói phụ họa.
Bọn hắn đều không ngốc, mà đã là quý tộc thì cũng không có ai ngốc, nhận được sự giáo dục tốt, nhóm quý tộc này ngay từ lúc chiến sự mới bắt đầu nổ ra đã hiểu được dự định của quân bộ.
Kế hoạch chính là sử dụng binh sĩ của bọn hắn để đập tan làn sóng phòng thủ đầu tiên và khốc liệt nhất ở thành Otis.
Công việc phất cờ hò reo, đánh một chút thái bình quyền còn được, chứ loại công việc liều lĩnh này cứ để quân đội chính quy làm. Đây là ý nghĩ của tất cả các quý tộc có mặt trên chiến trường lúc ấy.
Nhưng đáng tiếc, bọn hắn làm ầm ĩ đến tận bây giờ cũng không có người nào từ quân bộ đứng ra giải quyết. Các Kỵ sĩ và binh lính bảo vệ vùng ngoại vi của trụ sở quân đội không cần biết nhóm quý tộc này.
Hầu hết các quý tộc của binh đoàn ba là những quý tộc nhỏ của Faustain. Đa phần binh sĩ của bọn hắn là quân đội tư nhân trong lãnh thổ của chính đám quý tộc ấy.
Binh sĩ bình thường không cho bọn hắn vào, cao tầng của quân bộ lại phớt lờ không thèm quan tâm, điều này khiến đám quý tộc sốt ruột như nhảy trong chảo dầu.
Giờ đây trên chiến trường tiền tuyến, mỗi từng giây trôi qua lại có đội ngũ và binh lính của bọn hắn chết đi, những người lính này không chỉ là những nhân vật nòng cốt giúp bọn hắn quản lý lãnh thổ, càng là những cán cân cùng bọn hắn chia sẻ thành quả chiến thắng sau chiến tranh. Đám quý tộc đó làm sao lại nỡ cắt đi thịt của chính mình.
- Ngươi không cho ta tiến vào, ta sẽ chém đầu ngươi!
Vị mập mạp cầm đầu chỉ vào một binh sĩ đứng ở trước mặt, mất kiên nhẫn nói.
Người binh sĩ kia vẫn đứng bất động, không thèm nhúc nhích, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.
- Hừ!
Vị quý tộc mập kia cũng không có nói đùa, quý tộc có quyền xử lý thường dân, nếu giết tên lính này, về sau nhiều nhất là bồi thường tổn thất một ít tiền.
“Soạt!”
Trường kiếm của quý tộc vừa mới rút ra khỏi thắt lưng.
“Soạt!”
“Soạt!”
“Soạt!”
Bỗng tất cả binh lính đứng trước mặt đều đồng loạt nhấc thương lên, mũi thương khẽ nâng lên, nhìn kỹ sẽ phát hiện đều là chỉ vào vị quý tộc này.
- Các ngươi! Các ngươi muốn làm phản sao!
Vị quý tộc mập mạp giống như heo bị chọc tiết kêu hoảng lên một tiếng, bên cạnh đó những quý tộc khác cũng đều nhao nhao lên xì xầm to nhỏ.
Không giống với cảnh tượng ồn ào bên ngoài, trong doanh trướng, binh đoàn trưởng đương nhiệm của binh đoàn ba đang ngồi trong lều của Hầu tước Mammon, tay run run uống trà.
Chỉ đạo tấn công không phải do hắn ta hạ lệnh, mà là của Hầu tước Mammon thông qua hắn để phân phó cho các phó binh đoàn trưởng của binh đoàn ba chấp hành.
Vị binh đoàn trưởng của binh đoàn ba này cũng là một Bá tước, nhưng thân là một quý tộc có lãnh thổ cách xa vương đô, cho nên có thể nói vị Bá tước này khá là “quê mùa”.
Hắn ta không dám trái lệnh của Hầu tước Mammon, một trong tứ Hầu tước của vương quốc đã hạ lệnh thì chỉ có quốc vương mới có thể vãn hồi, còn đâu không ai có thể từ chối mệnh lệnh.
Do nhiều yếu tố khác nhau, vị quý tộc nổi tiếng ở vương quốc Faustain này hiện đang bị giam lỏng tại đây để uống trà!
- Tiền tuyến thế nào rồi?
Hầu tước Mammon căn bản là không để ý đến những tiếng ồn ào bên ngoài, mắt chỉ dán vào thành Otis.
- Binh đoàn ba đã tiếp cận gần tới khoảng ba trăm mét nơi cửa thành, nhưng có cố đến mấy cũng không thể tiến thêm lên.
Quan truyền lệnh đáp.
- Chẳng nhẽ đã đạt đến giới hạn rồi?
Hầu tước Mammon lẩm bẩm.
Không phải binh lính của binh đoàn ba yếu, mà là hỏa lực của thành Otis quá mạnh.
Trung bình có 10.000 người đóng quân trước thành, đối mặt với binh đoàn ba chỉ có vẻn vẹn 3.000 người tiến công, để phòng ngự hẳn là không thể quá đơn giản.
Huống chi, trên tường thành ngoại trừ binh sĩ phổ thông thủ thành trang bị vũ khí, còn có…
“Đùng!”
“Đùng!”
“Đùng!”
Hầu tước Mammon đang suy nghĩ bỗng từng chùm ánh sáng phát tiết phóng thẳng xuống từ cổng thành Otis.
Vương quốc Charlie, nơi có nền tảng sức mạnh ma pháp vượt trội, cuối cùng đã để cho các gián điệp từ nhiều quốc gia khác nhau đến đây quan chiến trong bóng tối hôm nay được mở rộng tầm mắt.
Những khẩu Ma Đạo Pháo đã được lôi ra, khai hỏa liên tục kể từ khi các binh sĩ của binh đoàn ba tiếp cận thành Otis được một cây số.
Từng cột sáng thi nhau bắn ra, mỗi một chùm ánh sáng đại diện cho cái chết của ít nhất một tiểu đội mười người.
Đối mặt với lực lượng không thể ngăn cản này, ngoại trừ những người đã từng tu luyện đấu khí, có thể bằng thân thủ tương đối nhanh nhạy, kỹ năng sắc bén hơn mới có thể tránh kịp, còn đâu những binh sĩ phổ thông chỉ có thể cầu nguyện rằng sức mạnh ma pháp kia đừng rơi trúng đầu họ.
- Người Charlie quá là liều mạng rồi!
Hầu tước Mammon quan sát sự kháng cự phía trên thành Otis cảm thán. Mặc dù binh lính của binh đoàn ba chịu tổn thất nặng nề, nhưng lúc này khoé miệng Hầu tước đã mỉm cười.
Đúng vậy, kế hoạch lần này của hắn là đúng đắn, dù phải đắp bồi bằng máu, cuối cùng cũng đã thấy được điểm sáng.
Hầu tước Mammon không nắm rõ Charlie còn có bao nhiêu viên đạn để duy trì Ma Đạo Pháo, nhưng cái thứ vũ khí nặng ký này không cần nghĩ cũng biết không còn nhiều, nếu không tại sao trước đây trên chiến trường, phe địch không lôi nó ra sử dụng.
Hoặc là chúng rất hiếm hoặc là chỉ vừa mới được phát minh ra. Hoặc, là cả hai?
Quân thủ thành phía Charlie vô cùng liều mạng, quốc vương của bọn hắn vẫn đứng trên thành, nhưng những khí thế uy hiếp kinh người của đám binh sĩ Faustain kia đã gây áp lực rất lớn cho những thủ vệ Charlie.
Cho đến nay, ít nhất 30 viên đạn Ma Tinh Pháo đã được bắn ra, gần bằng một phần tám lượng dự trữ.
Cuộc chiến này chỉ mới bắt đầu.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca