Nửa năm sau, Locke lấy ra tất cả các loại dược tề có tác dụng cải thiện cơ thể trước khi kết thúc khóa học học kỳ đầu tiên.
Locke bày ba lọ thuốc “Ngưng Tụ Ý Chí, thuốc Johnson và thuốc Murfree” trước mặt mình, loại thuốc thứ nhất và thứ ba chỉ có một lọ, còn loại thuốc Johnson có hai lọ.
Thuốc Ngưng Tụ Ý Chí là ý do hắn tồn trữ từ hồi còn phục dịch trong quân đoàn Hùng Ưng cho đến tận bây giờ vẫn chưa dùng đến, loại thuốc phụ trợ này chủ yếu dùng để giúp Ma pháp sư đột phá sức mạnh tinh thần, còn được chứng nhận tên thật trong quân đội, cho nên Locke chỉ lấy được một lọ thuốc này.
Thuốc Murfree được vị huấn luyện viên mặt đen ngòm tặng khi hắn giành thứ hạng ba trong môn kỹ thuật cưỡi ngựa.
Xem ra, vị cường giả Kỵ sĩ chính thức đó hiểu rất rõ Locke hiện tại đang cần cái gì, Locke ở trong thư viện học được không ít tri thức, trong đó biết được loại dược tề này là thuốc chuyên dụng trợ giúp Kỵ sĩ thực tập sơ cấp đột phá lên cấp cao hơn.
Thuốc Johnson là do Locke tự mình kiếm được, thứ này là dược tề chuyên dùng cho giới thượng tầng tại Faustain, Locke dựa vào thân phận trong đoàn sứ giả có thể lấy được vài lọ.
Có điều, hạn mức sử dụng cao nhất của thuốc Johnson chỉ là ba liều, sau khi sử dụng hết ba lọ có dùng thêm cũng vô tác dụng, và Locke vẫn còn một cơ hội nữa.
So với lần trước đột phá lên Kỵ sĩ thực tập sơ cấp, hiệu quả ở lần cuối sử dụng này sẽ không quá rõ ràng.
Về lý do tại sao lại chuẩn bị hai lọ, đó là bởi vì loại thuốc này có tác dụng tốt nhất khi bôi ngoài hoặc uống trong cơ thể, và Locke phải chuẩn bị mọi thứ cho vẹn toàn.
Ngoài ba loại thuốc chính này, còn có một số loại dược tề phụ trợ rải rác xung quanh, tất cả đều do Angelina cung cấp.
Locke tuy nói không thích dựa dẫm vào phụ nữ, mà hắn thực sự cũng không làm như vậy, tuy nhiên sự thật luôn luôn không được như mong muốn.
Cả Angelina và Locke đều biết mỗi lần Kỵ sĩ tấn thăng đại diện cho điều gì, không ai muốn thất bại vào đúng lúc mấu chốt chỉ vì chút sĩ diện cỏn con.
- Thôi thì, sau này đối xử thật tốt với nàng.
Locke bĩu môi, nghĩ đến cảnh Angelina cầm một đống dược tề nhét vào trong lòng hắn trước khi hắn tiến vào phòng tu luyện, một cảm giác ấm áp bỗng tràn vào lòng.
Phòng huấn luyện này vô cùng đặc biệt, nó được mở ở dưới lòng đất của sân trong phủ, có đủ nhân lực cũng như ma pháp thần kỳ của Ma pháp sư, khiến tất cả việc tạo ra nơi đó trở nên khá dễ dàng.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Locke khoanh chân ngồi xuống.
Thứ đầu tiên hắn lấy ra chính là thuốc Ngưng Tụ Ý Chí, loại thuốc này chủ yếu có hiệu quả đối với tinh thần lực để hắn đột phá lên Kỵ sĩ thực tập trung cấp, đồng thời cũng là loại thuốc có dược tính mạnh nhất trong ba loại thuốc.
Locke là người có xuất thân từ quân đội, tất nhiên sẽ lựa chọn thứ phản ứng mạnh nhất để dùng đầu tiên.
Hắn ngẩng đầu đưa một ngụm vào mồm, trước khi mùi cay nồng còn chưa kịp truyền đến phổi, thứ đầu tiên Locke nghĩ tới là:
“Liệu có thể nào nhờ thứ này mà ta từ nay có thể tu luyện ma pháp không?”
Chưa kịp đắm chìm trong mộng tưởng ngây ngô thì cảm giác như kim châm trong óc chợt ập đến.
Đôi mắt hắn đỏ ngầu lên, các mạnh máu hai bên thái dương đập loạn xạ, Locke lập tức lấy ra hai lọ thuốc, một màu lam và một lọ thuốc màu cam từ trong đống dược tề phụ trợ linh tinh bên cạnh, có thể giảm đau và tăng tốc độ hấp thu thuốc Ngưng Tụ Ý Chí.
Ở bên ngoài cửa, Angelina đang đứng yên vị chờ Locke đi ra.
Nàng vốn là không đồng ý với lựa chọn tấn thăng lên cấp sớm như vậy, Locke còn khá trẻ, mới 20 tuổi, đừng nói ở Faustain, ngay cả khi tới đế quốc Omor, thực lực hiện tại đã được coi là rất tốt, không cần vội vàng đột phá như vậy.
Các Kỵ sĩ lớn tuổi hơn hắn hiện vẫn còn là Kỵ sĩ thực tập sơ cấp hoặc thậm chí mới là Kỵ sĩ thực tập nhập môn nhiều không đếm xuể.
Ở phía bên kia, mấy nàng Grace cũng đang đợi bên ngoài.
Trong phủ đệ này, Angelina là chủ sở hữu trên danh nghĩa, nhưng đã ở chung lâu như vậy, đám người Grace vẫn rất hiếm khi nói chuyện cùng Angelina, ngoại trừ nàng hiện tại là người Locke quan tâm nhất, thì thân phận là công chúa Faustain của Angelina, cũng đã tạo nên khoảng cách với nhóm Grace và Akano.
Ngược lại Ria có thể coi là người đang thương nhất trong số người mà Locke mang theo.
Từ khi Ria rời khỏi Faustain, số lần nàng nói chuyện cùng Locke càng ngày càng ít, ngoại trừ việc Locke phải phân tán tinh thần san sẻ bớt cho những nữ nhân kia ra, thì việc hoàn thành các khóa học tại Học viện Kỵ sĩ nghị lực cũng đã rất nặng nề.
Về cơ bản, giao tiếp giữa Locke và tỷ tỷ của hắn chỉ giới hạn ở những câu chào hỏi hàng ngày trước bữa tối và những câu chuyện phiếm ngẫu nhiên.
Đây chính là sơ suất lớn của Locke, dù sao mấy nàng Grace cũng có thể tụ lại thành một nhóm nhỏ, Angelina ngày đêm nghiên cứu ma pháp bận tới mức không phân biệt ngày đêm, còn tỷ tỷ Ria sau khi đến đế quốc Omor, cơ hồ không có lấy một người trút bầu tâm sự.
Cũng may mà sau khi sắp xếp trường học cho Ria, nàng đã gặp và quen được thêm vài người bạn học mới, thêm vào việc học hỏi những kiến thức mới tại ngôi trường này đã khiến Ria bớt buồn chán và ngột ngạt hơn một chút.
Nhưng Ria chưa bao giờ quên lý do tại sao bản thân lại theo Locke đến một vùng đất hoàn toàn xa lạ này.
Thay vì nói đây là sự mai mối hữu ý vô tình của lão Locke và Tia, có thể nói rằng đây là sự khích lệ, cổ vũ mà chính Ria muốn dành cho bản thân mình.
- Hy vọng Locke có thể bình an vô sự trở ra.
Ria chắp tay trước ngực, thành kính cầu nguyện.
Trong tình huống bình thường, hậu quả khi Kỵ sĩ thăng cấp thất bại cũng không phải quá nghiêm trọng, cùng lắm chỉ là thực lực thụt lùi, hao tổn tuổi thọ, khiến quá trình thăng cấp sau này gian nan thêm một chút.
Tất thảy những bất lợi sẽ ngày càng nặng hơn theo tuổi tác.
Cũng may mà Locke mới 20 tuổi, cho dù lần này thất bại, hắn vẫn còn cơ hội về sau.
Nhưng Locke tự nhủ với bản thân là không được phép thất bại!
Trong phòng tu luyện, toàn thân Locke đỏ bừng, cơ bắp cường tráng cuồn cuộn nổi gân lên, từng đường hoàn mỹ bắt đầu hiện lên, từng giọt mồ hôi theo đó nhỏ xuống đất.
Đám sương mù trắng bốc hơi trên đầu, đây là biểu hiện của sự luân chuyển cực độ của khí huyết trong cơ thể.
Trên mặt đất, phần lớn bình thuốc đều đã nhìn thấy đáy, thậm chí có một số bình còn bị vỡ, điều này cho thấy trong quá trình tấn thăng Locke đã phải chịu đựng bao nhiêu áp lực.
Những loại thuốc phụ trợ có thể giảm đau cho hắn không phát huy được nhiều tác dụng, cần đau thì vẫn đau như thường.
Trên cơ bụng của Locke xuất hiện những mảnh mô bị tổn thương nơi kinh mạch xé rách cơ bắp, đây là bằng chứng rõ ràng cho thấy cơ thể đã đến cực hạn, đấu khí hỗn loạn và thô bạo tràn vào khắp cơ thể, cũng bởi vì vòng xoáy đấu khí không đủ lớn, cho nên năng lượng mới xông vào khắp thên thể như vậy.
Những tổn thương này đối với thân thể là vĩnh viễn, nếu như Locke cuối cùng không thể đột phá, chúng sẽ trở thành trở ngại lớn cho lần đột phá về sau, và đây cũng là lý do tại sao nhiều Kỵ sĩ bị rút ngắn tuổi thọ.
Locke với tay lấy lọ thuốc màu xám trắng cuối cùng - thuốc Murfree. Hắn đã biết được cách sử dụng nó, lấy ra một ít và bôi lên khớp và các kinh mạch bị tổn thương, cuối cùng ngậm phần thuốc còn lại dưới lưỡi.
Loại thuốc này ngoại trừ trợ giúp Kỵ sĩ đột phá, còn có công năng chữa trị tổn thương khớp xương, rất có giá trị, Locke thật sự phải cảm tạ giáo quan của mình.
Tất cả công đoạn chuẩn bị đã hoàn thành, Locke nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển đấu khí Hùng Ưng thêm nhiều lần.
Đấu khí Hùng Ưng có thuộc tính gió, có thể mang lại cho người sử dụng thêm sự nhanh nhẹn, tất cả những điều này đều không rõ ràng với Kỵ sĩ thực tập sơ cấp, chỉ khi lên được Kỵ sĩ thực tập trung cấp trở lên, thực lực mới có thể thể hiện ra sức mạnh chân chính của nó.
Dưới phòng tu luyện, toàn thân Locke đổ mồ hôi đầm đìa, không biết mệt mỏi trùng kích lên cửa ải, có thể cần một giờ, hai giờ, hoặc cũng có thể là cả một đêm, để đột phá bình cảnh, Locke đành phải liều mạng.
Hai tuần sau.
- Này! Locke, kỳ nghỉ hè này ngươi có muốn tham gia nhiệm vụ học viện không? Cùng đi thấy sao?
Trên đường đi Henry đột nhiên nhắc tới chuyện này.
- Không, ta đã thành lập một đội rồi.
Cơ thể Locke dường như cao lớn hơn một chút, thẳng lưng tiến đến nhà ăn.
- Ồ, được rồi!
Henry uể oải gật đầu.
- Xem ra ta phải làm Lisa thất vọng rồi.
Lisa cũng là Kỵ sĩ của Học viện Kỵ sĩ nghị lực, cũng là sinh viên năm hai giống như họ, mấy ngày nay Henry và Lisa đang khá thân thiết.
- Là nam nhân, nhất định phải tin tưởng thực lực của bản thân.
Locke lộ ra vẻ bất đắc dĩ dù thương nhưng cũng đành chịu không giúp được.
- Thôi đi, ta có giỏi đến mấy cũng chẳng thể bằng ngươi được. Bây giờ ngươi là một trong số ít những người có thực lực Kỵ sĩ thực tập trung cấp cùng năm với chúng ta, bì sao lại được!
Henry ghen tị nhìn gia hỏa đã cao hơn mình nửa cái đầu này.
Sau khi đột phá lên Kỵ sĩ thực tập trung cấp, Locke đo lại chiều cao của mình và bất ngờ khi bản thân cao thêm vài centimet, hiện tại chiều cao của Locke là 1m79, chính xác là gần 1m8, trong các học viên của Học viện Kỵ sĩ nghị lực cũng được coi là cao lớn.
Nhiệm vụ học viện mà Henry đề cập đến chính là nhiệm vụ được giao cho tất cả học viên tại Học viện Hoàng gia Princeton vào mỗi kỳ nghỉ, ngôi trường này do hoàng thất Omor tài trợ, tất nhiên phải làm một số chuyện phục vụ cho cao tầng của bọn họ - Đế quốc Omor, và những học viên chính là lực lượng lao động chủ lực và đông đảo nhất.
Bởi vì Locke hiện tại là một trong số ít Kỵ sĩ đã đột phá đến Kỵ sĩ thực tập trung cấp trong năm hai, nên lần này hắn có cơ hội thực hiện nhiệm vụ với các học sinh của phân viện Ma pháp sư.
Mà về phần đồng đội của hắn là ai không phải đã rất rõ ràng rồi sao!
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca