Một khoảng núi non chập chùng liên miên hiện trước mặt, ở đó còn có một hàng rào cao chừng mười mét chạy qua, ngăn cách sơn mạch của khu rừng bên kia núi với con đường ở đây.
Có khoảng 2.000 binh lính của Đế quốc đóng quân tại dịch trạm Mặc Tinh sơn mạch.
Sau khi xuất trình giấy tờ ban bố nhiệm vụ do Học viện Hoàng gia Princeton cấp và nộp thuế qua cửa dịch trạm, nhóm của Jokin mới được phép vào trong.
Dù chỉ là một dịch trạm nhỏ trong Saline sâm lâm nhưng quy định quản lý hoàn toàn quân sự hóa khiến tất cả những ai bước vào đây đều vô hình chung bị lây nhiễm chút ít lòng yêu nước, cũng như không khỏi ưỡn ngực tự hào thể hiện sự tôn trọng trước thực lực hùng mạnh của Đế quốc.
Ngày hôm qua, Locke mới biết được khu Saline sâm lâm mà họ sắp tiến vào là nơi tồn tại những Nhập Giai ma thú, và từ hàng trăm năm trước Đế quốc Omor đã phải điều động cả trọng binh chỉ để bao vây Saline sâm lâm.
Những hàng rào đó dùng để hạn chế nghiêm ngặt ranh giới giữa Ma thú trong Saline sâm lâm và người thường bên ngoài, thông qua khí tức cường giả luôn tỏa ra trong dịch trạm, không ai dám nghi ngờ rằng chỉ cần có Ma thú dám bước vượt ra ngoài ranh giới một bước, chào đón chúng chắc chắn là một trận đả kích mang tính hủy diệt.
Trên thực tế, không chỉ ở Saline sâm lâm, mà còn bao gồm cả Thập Vạn Đại Sơn phía bắc, Thập Tự Tinh sâm lâm phía nam, cao nguyên Mole ở phía tây bắc và bờ biển Baikal ở phía đông, Đế quốc Omor đều cho đóng trọng binh ở những khu vực này.
Có thể vì Saline sâm lâm quá gần Princeton nên mới nhận được “đãi ngộ” cao hơn như vậy.
Sức mạnh của một Giai ma thú đủ để tàn sát một thành phố và thị trấn, khi Nhập Giai ma thú thực sự phát huy sức mạnh, có thể khiến cả khu thành phố chính của một tỉnh địa phương phải chịu thiệt hại nặng nề.
Điểm đến lần này của bọn họ là khu vực trung tâm và gần khoảng ngoại vi của Saline sâm lâm, nơi này phần lớn đều tập trung các Ma thú có cấp bậc trung cấp, trừ khi đặc biệt xui xẻo, bằng không họ cũng không đụng độ Ma thú cao cấp.
Giai ma thú và siêu Giai ma thú đều sống ở khu vực đầm lầy trung tâm của Saline sâm lâm, cách địa điểm nhiệm vụ của nhóm Locke hàng trăm nghìn dặm nên không cần phải lo lắng.
Sau một ngày tu chỉnh ở dịch trạng Mặc Tinh sơn mạch, cả nhóm tiến thẳng vào Saline sâm lâm.
Vì ở đây là đầm lầy và đất ngập nước nên xe ngựa chỉ có thể đậu ở dịch trạm để cả nhóm đi bộ vào.
Đi bộ cũng có một cái lợi, đó chính là động tĩnh nhỏ, chỉ cần cẩn thận là có thể tránh được phần lớn nguy hiểm.
Locke cầm tấm bản đồ mua từ dịch trạm Mặc Tinh sơn mạch, đứng trên cây ngẩng đầu quan sát địa hình xung quanh, sau khi xác định phương hướng rồi lại từ trên cây nhảy xuống.
- Chúng ta còn phải đi bộ năm km về phía đông nam nữa!
Locke nói với Jokin đang đi tới, mặc dù vị trí nhiệm vụ của họ là ở ngoại ô Saline sâm lâm, nhưng ít nhất cũng phải mất một tuần mới đến nơi.
Một số địa điểm được đánh dấu trên đường là địa điểm cả nhóm thảo luận tối qua chọn dựng lều cắm trại.
- Được rồi, ngươi dẫn đường, chúng ta đi thôi.
Nói rồi Jokin vẫy tay với nhóm người Angelina đi theo sau Locke.
Saline sâm lâm này rất khác với một số khu rừng mà Locke từng đi vào trước kia, cây cối ở đây rất lạ, những cây thấp thì chỉ đến đầu gối, phần lớn là xương rồng và cây bụi, còn những cây cao có thể cao tới hơn chục mét, thậm chí Locke phải tốn rất nhiều thời gian, phí rất nhiều khí lực mới có thể leo lên được.
Mà cũng bởi đặc điểm kỳ lạ của hệ sinh thái nơi đây đã vô hình chung để lộ hành tung của nhóm, khiến họ vô tình đụng phải lãnh thổ của hai gia tộc sinh vật ma hóa.
Những sinh vật ma hóa sống ở vùng ngoại ô của Saline sâm lâm này hiếm khi sống đơn độc hoặc là những sinh vật đơn lẻ rất mạnh, mà thay vào đó sống cùng nhau theo bầy đàn là cách sinh tồn chính của chúng.
Đợt đầu tiên là những sinh vật thấp bé như kiến lửa, là do Chris vô tình giẫm phải một trong những tổ của chúng, chỉ trong nháy đã xuất hiện một mảng lớn, may cho họ là nhóm kiến lửa này số lượng không đông. Diene và Mina sau khi thi triển vài ma pháp Thủy hệ và Vân hệ, cuối cùng đã xua tán được chúng.
Mặc dù đã thành công loại bỏ mối nguy hại, thế nhưng nhóm người không dám buông lỏng, loại sinh vật nhỏ và yếu như kiến lửa do số lượng lớn và khả năng kháng hỏa đặc thù nên Locke, Jokin và Angelina, ba thành viên mạnh nhất của đội, không hề giúp ích được gì trong trận chiến vừa rồi.
Nhưng cũng chính tao ngộ lần này đã khiến Locke hiểu tại sao Mina lại là người có tiến độ luyện tập chậm nhất trong số các Ma pháp sư trong đội.
Bởi nàng chọn chủ tu Vân hệ, chưa nhắc tới Vân hệ, ngay tới nhánh trên của nó - Khí hệ, cũng là một loại hệ tu bị nhiều Ma pháp sư né tránh nhất.
Bộ sưu tập sách ma pháp của Học viện Hoàng gia dù phong phú đến đâu thì cũng có rất ít ghi chép về loại ma pháp này, cho nên Mina chỉ có thể tự mình dò dẫm từng bước một.
Đợt tập kích thứ hai tới từ một bộ lạc Tiêu Diêm Lang nhỏ, và Locke đặc biệt yêu thích những sinh vật như sói, cũng bởi Sói Ánh Trăng dạo cũ gây ấn tượng đặc biệt sâu sắc với bắn, cho nên vừa đụng độ Locke đã lao lên giết chết 2-3 con ngay tại chỗ.
Tiêu Diêm Lang số lượng không nhiều, lại thấy địch nhân quá hăng hái nên lập tức chuồn là thượng sách, dù sao thì ở một nơi có nhiều bùn và đầm lầy như Saline sâm lâm vốn là sân nhà của chúng, nên chỉ một loáng đã không thấy bóng dáng.
Hành động anh dũng dùng đao chém chết ba con Tiêu Diêm Lang cùng một lúc của Locke cũng khiến mọi người trong đội ngạc nhiên không thôi. Một chọi một với chúng họ không sợ, nhưng sinh vật như Tiêu Diêm Lang vốn sống theo bầy đàn nên ít người chọn chiến đơn lẻ như Locke.
Trong một ngày bị tập kích tới hai lần, nhưng chỉ như khúc nhạc dạo ngắn trong quá trình thực hiện nhiệm vụ mà thôi, điều quan trọng chính là trước khi trời tối họ phải đến được một vách đá khuất gió, cũng chính là địa điểm cắm trại mà cả nhóm đã đánh dấu tối qua.
Tiểu Hạt Long Angie cuối cùng hôm nay đã được Angelina thả ra, đầm lầy là nơi ở ưa thích của bọ cạp, thế nên khi vừa được ra ngoài nó đã rất hưng phấn, nó sải từng bước lớn chạy khắp nơi, không ngừng hiếu động và tò mò về mọi thứ.
Cũng không thể trách nó được, bởi con Hạt Long này vừa nở ra đã sống ở thành phố Princeton, ngay cả cổng sân cũng không được phép ra, nói chính xác thì đây là lần đầu tiên nó tiếp xúc với môi trường mới, mà lại còn là môi trường đất ngập nước ẩm ướt yêu thích của nó.
Angie gây ồn ào đến mức Angelina muốn nhét nó lại vào trong, nào ngờ vì con tiểu Hạt Long này vốn là Ma thú cấp cao nên có uy hiếp cực lớn đối với các loại Ma thú cấp thấp và côn trùng có độc.
Kể từ khi tiểu Hạt Long xuất hiện, xung quanh hầu như không có côn trùng độc, kiến hay các sinh vật khác đến quấy nhiễu, nếu không phải thi thoảng vẫn xuất hiện những bộ xương trắng ẩn dưới bụi cây và mạng nhện giăng khắp nơi nhắc nhở mọi người cẩn thận, có lẽ họ sẽ nghĩ rằng đây chỉ một khu rừng bình thường.
Bây giờ mối đe dọa tiềm ẩn đã bị xua đuổi, thế nên cả nhóm cứ kệ cho tiểu Hạt Long tự do chơi đùa.
Vẻ ngoài hung dữ của tiểu Hạt Long cùng những chiếc vảy sắc nhọn màu xanh lam không những không khiến mọi người sợ hãi, mà còn thu hút sự chú ý rất lớn từ nhóm Jokin, Chris.
Mấy người Jokin là Ma pháp sư nên rất tò mò về Ma sủng, tuy nhiên lại chưa tìm thấy một con Ma thú nào phù hợp nên vẫn chưa ký khế ước. Hai Kỵ sĩ Chris thì bị thu hút bởi vẻ ngoài dọa người của Hạt Long.
- Ước gì ta có một con thú như vậy để cưỡi thì tốt.
Bob dùng ánh mắt bừng lửa nhìn Angie đang tới lui chơi đùa than thở.
Locke không thể tưởng tượng được Bob cao hơn 1m7 lại cưỡi trên lưng Angie chỉ cao chưa đến 2 mét sẽ là một viễn cảnh như thế nào.
Ngay cả cô nương Diene ấy thế mà cũng có dũng khí sờ đầu Angie, tiểu Hạt Long giờ đã hai tuổi rồi, trí thông minh của nó phát triển gần bằng đứa trẻ 7-8 tuổi, bất cứ ai có ác ý nó đều có thể cảm nhận được ngay lập tức, nên nó để tùy ý cho mấy người xung quanh tò mò chạm vào mình.
Tất nhiên để cẩn thận hơn thì Locke và Angelina đã bí mật ra lệnh cho nó không được tùy ý động đậy, nọc độc của Angie có thể độc chết một Ma thú trung cấp chứ không phải chuyện đùa.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca