Sau khi phun ra ngụm máu cuối cùng trong lồng ngực thì sắc mặt của Locke mới khôi phục bình thường, phía dưới áo choàng ẩn nấp là băng vải màu trắng quấn quanh vai trái.
Nhìn từ bên ngoài thì trên thân Lê Nhân Locke này không có vết thương nào, ngoại trừ khuôn mặt có hơi trắng bệch, nhưng điều này không thành vấn đề bởi Lê Nhân vốn có làn da màu vàng sáng.
“Nên đi xem xét thành vệ quân kia một chuyến”. Locke đứng dậy thu thập lại phòng tạp vật rồi đóng gói tất cả vật khả nghi ném vào trong nhẫn không gian.
Nắm trong tay quả cầu thủy tinh lớn chừng một bàn tay nhưng suy nghĩ của Locke lại phiêu dạt đến khu vực kỳ quái mà hắn nhìn thấy đêm qua.
Đó là một khu vực tương đối hoang vu, thổ địa trên mặt đất cũng khô cạn và mang theo bão cát, điều này cực kỳ không phù hợp với đặc điểm nguồn nước dồi dào xung quanh Vụ Ai Thành.
Điều đáng chú ý nhất là dường như có một tòa tháp cao bảy mét ở khu vực trung tâm.
Vào khoảng mười giờ trưa, Locke cất bước đi đến khu huấn luyện của thành vệ quân.
Có rất nhiều Hoạt Hóa Yêu Tinh đã bắt đầu huấn luyện ở đây.
Từ xa xa Locke đã liếc mắt thấy trung đội trưởng Tây Qua Nhân của mình và ba thủ hạ Hoạt Hóa Yêu Tinh bình thường.
Huấn luyện buổi sáng rất nhàm chán và tẻ nhạt, khóa trình huấn luyện của nhóm Hoạt Hóa Yêu Tinh này đơn giản và thô sơ hơn phương pháp huấn luyện chính thống của các Kỵ Sĩ ở Vu Sư giới rất nhiều.
Hơn nữa thể chất của hầu hết các Hoạt Hóa Yêu Tinh rất đáng lo ngại, rất ít người có thể nhấc được hòn đá nặng hai trăm cân, sức mạnh trung bình của Hoạt Hóa Yêu Tinh là năm mươi cân, Locke tin chắc rằng người dân bình thường ở Tây Phương Tam Đảo còn mạnh hơn những Hoạt Hóa Yêu Tinh này.
Cũng may những Hoạt Hóa Yêu Tinh còn có thể phun ra chất nhầy nếu không thì đám Hoạt Hóa Yêu Tinh cấp thấp nhất này sẽ thực sự mặc người chém giết.
- Aluo ngươi không sao chứ?
Hôm nay Alai không đi tuần tra ngoài thành, tựa hồ là thành chủ mệnh lệnh cho bọn chúng tăng cường tuần tra công tác trong thành.
Phạm vi tuần tra của tiểu đội của Alai hôm nay là khu thành Tây này.
Tuy người khác không thể nhìn ra sự dị thường của Locke nhưng Alai đã ở chung với Locke vài ngày hơn nữa còn có mối quan hệ thân thiết với hắn sao có thể không nhận ra, thông qua khuôn mặt trắng bệch của Locke Alai chỉ nghĩ rằng hôm qua hắn ngủ không ngon.
- Ngươi muốn đi nghỉ ngơi không?
Alai cũng biết cuộc rối loạn sáng sớm hôm nay ở khu thành Tây Nam, nhà nó cũng sống ở đấy nên cả gia đình đều không thể có một giấc ngủ ngon.
- Không cần, các ngươi đi thành Tây tuần tra đi.
Locke ngáp một cái rồi khoát khoát tay với Alai.
Hai đồng đội khác của Alai còn tốt, dù sao bọn nó cũng là người mang Locke về nên có chút tình cảm, nhưng Lựu Liên Nhân Aze thì khác, từ khi mới gặp mặt nó đã lộ ra địch ý với Locke.
Lúc đầu Locke còn không biết bản thân hắn khi nào thì chọc đến Hoạt Hóa Yêu Tinh này nhưng khi Alai lo lắng hỏi thăm tình hình của hắn, Locke đã hiểu ra tất cả khi thoáng nhìn thấy ánh mắt của Lựu Liên Nhân Aze tràn đầy ghen ghét và phẫn nộ như muốn phun ra lửa.
Nhóm Hoạt Hóa Yêu Tinh rất ít khi thông hôn dị tộc nhưng không có nghĩa là không thể, trong lịch sử của Hoạt Hóa Yêu Tinh có rất nhiều câu chuyện tình yêu dị tộc xúc động lòng người.
Lựu Liên Nhân Aze này rõ rằng có ý tứ với Alai, chỉ là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Alai chỉ xem nó như ca ca chứ không có ý gì khác.
Nhiệm vụ huấn luyện của thành vệ quân tương đối đơn giản, người gia nhập quân đội đều là Hoạt Hóa Yêu Tinh thường dân chưa trải qua huấn luyện, ngoài một chút sức lực và thiên phú phun chất nhầy ra thì bọn nó không còn tài năng nào khác.
Nhiệm vụ hôm nay mà trung đội trưởng Tây Qua Nhân giao cho bọn nó là cầm trường thương thực hiện các đòn công kích và động tác phòng ngự.
Tuy địa phương huấn luyện là ở khu thành Tây Nam nhưng ánh mắt Locke lại hướng về khu vực thần bí bên khu thành Đông Nam.
“Nơi đó có cái gì sao?” Locke thầm nghĩ, nếu khu thành Đông Nam chỉ là một nơi bình thường thì tại sao ban đêm lại có rất nhiều binh sĩ Hoạt Hóa Yêu Tinh canh gác tuần tra như vậy, nói không có gì ẩn giấu bên trong thì hắn chắc chắn không tin.
Sau khi kết thúc một ngày huấn luyện, buổi chiều Locke lên tiếng chào hỏi ba người đồng đội của mình rồi cất bước rời đi trong ánh mắt kính nể của ba thủ hạ Hoạt Hóa Yêu Tinh.
Ngoại trừ chiều cao một mét bảy mươi lăm thì thiên phú Locke lộ ra trong lúc huấn luyện cũng khiến cho rất nhiều Hoạt Hóa Yêu Tinh biết rõ nội tình phải kinh ngạc, ngay cả trung đội trưởng Tây Qua Nhân kia cũng thừa nhận khả năng sử dụng trường thương của nó không thể sánh được với Locke.
Phiên Gia Nhân Aly có người thân bị sát hại kia thậm chí còn muốn quỳ xuống bái Locke làm sư phụ nhưng bị hắn từ chối.
Locke chỉ có thể hứa sẽ chiếu cố nó một hai trong lúc huấn luyện còn Phiên Gia Nhân Aly có thể học tới trình độ nào thì phải dựa nào chính nó.
Vào ban đêm, ánh trăng treo trên cành cây.
Ánh trăng chỉ vừa mới hé lộ một tia sáng thì tầng mây dày đặc đã xuất hiện cùng với sương mù tinh thể không thể hòa tan trên bầu trời xung quanh khiến Vụ Ai Thành bị bao phủ bởi một mảnh xám xịt.
Cánh cửa “kẹt kẹt” mở ra, Locke mặc áo choàng đen dưới bộ dáng của một Bình Quả Nhân vụt qua trên đường phố rộng rãi.
“Để ta nhìn xem rốt cuộc kia là thứ gì”. Locke thì thào dưới lớp áo choàng.
Để phòng ngừa vạn nhất nên đêm nay Locke lại biến hóa hình dạng đồng thời còn mặc thêm một lớp áo choàng đen, chỉ cần cẩn thận một chút và không dẫn đến sự chú ý của Hoạt Hóa Yêu Tinh đỉnh cấp đang tuần tra thì sẽ không có nguy hiểm gì lớn.
Locke vừa ôm vai vừa liếm môi khi nhớ tới tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân có thực lực cường đại tối qua, nếu điều kiện cho phép hắn thực sự muốn chiến đấu với cường giả cấp độ này một trận.
Locke có không ít át chủ bài và tương đối tự tin vào thực lực của mình nên hắn có thể chắc chắn rằng bản thân sẽ không thua quá thảm.
Gió đêm mát mẻ thổi bay những phiến lá rụng trên đường phố, sương mù tinh thể trên bầu trời dường như đã bị thổi tan đi một phần, đêm nay chú định lại là một đêm không ngủ.
- Ngươi nói cái gì? Lần này lại là một Bình Quả Nhân?
Thành chủ Tinh Quả Nhân vô cùng kinh ngạc nhìn Hoạt Hóa Yêu Tinh trước mắt.
Đây chính là Nịnh Mộng Nhân, tối hôm qua vẫn là phiên nó tuần tra, do không cam tâm để kẻ địch xâm nhập chạy trốn nên nửa đêm nó ngồi xổm ở cấm địa chờ mấy người Hoạt Hóa Yêu Tinh thần bí kia tiến đến, không ngờ nó thực sự chờ được.
Sau khi quan sát Hoạt Hóa Yêu Tinh mặc áo bào đen lén lén lút lút lắc lư vào vòng trong cấm địa, tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân chờ thời cơ thừa dịp tên kia bất ngờ mà đánh lén, làm trọng thương Hoạt Hóa Yêu Tinh áo bào đen và khuôn mặt lộ ra ngoài của Hoạt Hóa Yêu Tinh bị thụ thương kia đúng là một con Bình Quả Nhân.
- Ngươi bắt được nó chưa?
Dịch: Ly
Biên: Khangaca