Thành chủ Tinh Quả Nhân hỏi một câu thừa thãi, nếu tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân bắt được nó thì sẽ không một mình chạy tới đây báo cáo.
- Vẫn chưa.
Quả nhiên, Nịnh Mộng Nhân lắc đầu.
- Lại tăng cường cường độ phòng thủ cấm khu, nghiêm cấm người dân bình thường tới gần, ta suy đoán rằng có thể là do những kẻ xâm nhập kia gây nên.
Thực lực càng cao thì tầm mắt cũng cao lên, thành chủ Tinh Quả Nhân không tin lúc này sẽ có đồng bào làm ra loại sự tình không thể tưởng tượng này, nó chuyển đối tượng hoài nghi sang những kẻ xâm nhập.
Đôi khi sự thật rất gần với suy đoán.
- Rõ!
Tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân nghiêm mặt nói, liên tiếp để kẻ xâm nhập cấm địa kia rồi lại đào thoát hai lần nên sắc mặt tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân không được tốt cho lắm, có lần một lần hai nhưng nó không tin sẽ có lần thứ ba.
Bất kể là kẻ nào xông vào, chỉ cần để nó bắt được một lần nữa nhất định nó sẽ cho kẻ kia biết tay.
- Được, ngươi lui xuống đi.
Thành chủ Tinh Quả Nhân thần sắc mệt mỏi phất phất tay với tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân.
Những ngày gần đây, càng ngày càng nhiều Hoạt Hóa Yêu Tinh tị nạn tiến vào Vụ Ai Thành thì cảm giác bồn chồn bất an trong nội tâm của thành chủ Tinh Quả Nhân cũng ngày càng sâu sắc hơn, dường như có điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra. Bàn về trực giác thì Tinh Quả Nhân nhất tộc rất ít khi sai sót, càng không phải nói đến một sinh vật cấp một như nó.
- Yên tâm đi, còn có ta ở đây.
Sau khi tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân cáo lui không lâu thì một Tinh Quả Nhân mảnh mai không kém thành chủ đi đến bên người rồi xoa bóp vai cho nó.
- Ừ.
Thành chủ Tinh Quả Nhân híp mắt hưởng thủ cảm giác thỏa mái khi được vợ mình bóp vai.
Thời gian đã đến ngày thứ năm mà Babrina sư tổ đặt ra cho Locke, vừa mới đây thôi mà hắn đã lẫn vào Vụ Ai Thành được năm ngày, hai đêm liên tiếp thăm dò cấm địa thần bí ở khu thành Đông Nam cũng không phải là Locke không phát hiện được gì.
“Trở về có thể để Babrina sư tổ nghiên cứu loại vật chất này.” Locke trầm ngâm vuốt tảng đá bán trong suốt trong tay.
Tảng đá này là do Locke liều mạng cướp được trên một khối đất lớn ở trung tâm cấm địa khi hắn thăm dò vào đêm thứ hai bất chấp nguy cơ bị những Hoạt Hóa Yêu Tinh tuần tra phát hiện.
Ở vị trí trung tâm cấm địa kia không phải là một tòa tháp cao mà mà một cây Tinh Tinh Thụ to lớn, phía dưới là một khối đất cao ba mét.
Xung quanh khối đất có rất nhiều tảng đá bán trong suốt như thế này trần trụi ở bên ngoài, không biết một vài thứ bị chôn giấu bên trong khối đất được dùng để làm gì.
Ngoài những điều này ra Locke cũng đại khái hiểu được tình huống phòng hộ của cấm địa.
Locke nhe răng xuýt xoa vừa xoa phần lưng đau nhức vừa thầm chửi Nịnh Mộng Nhân trong lòng.
“Ngươi chờ đến ngày thành của các ngươi bị phá đi.” Locke phẫn hận nghĩ.
Hắn vẫn đánh giá thấp thực lực của Chuẩn Kỵ Sĩ, đêm thứ hai thăm dò bị tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân có thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ kia đánh lén một đòn toàn lực suýt chút nữa khiến Locke lộ nguyên hình ngay tại chỗ.
Nếu như không phải có đủ dược tề khôi phục trong nhẫn không gian và tốc độ nhanh nhẹn của Đấu Khí Phong Hệ mà hắn tu luyện cộng với áo choàng ẩn nấp có thể che chắn thân hình thì Locke đã bị đánh bại từ lâu.
Kết quả cuối cùng của trận chiến này là Locke thành công lấy được một số tin tình báo và vật tư hữu dụng, đồng thời bản thân hắn cũng bị đánh đến mức tạm thời không thể phát huy được một nửa sức mạnh.
Tổn thất thực lực chỉ là thứ yếu, điều khiến Locke lo lắng nhất là áo choàng ẩn nấp đã bị tướng lĩnh Nịnh Mộng Nhân làm hư hại phần nào.
Trang bị ma pháp do Ma Pháp Sư chính thức cấp một luyện chế ra có thể chống đỡ được hai đòn tấn công của địch nhân có thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ đã là giới hạn của nó.
Chiếc áo choàng ẩn nấp trước đây có thể thay đổi diện mạo toàn thân Locke không góc chết giờ đây qua quần áo của Lê Nhân Locke lại lộ ra một khối cơ bắp của con người, Locke rất lo lắng rằng nếu đột nhiên trang bị ma pháp này mất đi tác dụng thì hắn sẽ rơi vào tình thế rất khó xử.
Locke không thể tưởng tượng được nếu một Kỵ Sĩ của Vu Sư giới như hắn đột nhiên bại lộ trong thành thị của vạn con Hoạt Hóa Yêu Tinh thì sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào.
Ít nhất hắn cũng không dám hy vọng có thể sống sót thoát ra ngoài.
Để kéo dài mạng sống của mình cũng như nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ này, Locke dự định hôm nay sau khi vẽ lại bản đồ phòng thủ của khu thành Bắc trong Vụ Ai Thành liền rời đi tòa thành thị Hoạt Hóa Yêu Tinh này.
Sau khi thu thập một vài đồ vật trong căn phòng, Locke đi đến trại huấn luyện thành vệ quân ở khu thành Tây Nam.
Hiện tại thân phận tiểu đội trưởng Hoạt Hóa Yêu Tinh có thể khiến nhiệm vụ của Locke trở nên đơn giản và an toàn hơn, nếu không lợi dụng chức vụ này thì đúng là ngu ngốc.
- Aluo, ta mang theo một ít bùn băng, ngươi có muốn nếm thử không?
Locke vừa bước ra khỏi phòng đã gặp Alai đang đi về phía hắn, có vẻ như nàng đặc biệt mang đồ ăn đến cho hắn.
- Không cần đâu.
Locke từ chối:
- Bây giờ ta muốn đến trại huấn luyện một chuyến.
- Ồ, vậy được rồi.
Nghe vậy tâm trạng của Alai rõ ràng đã giảm xuống.
Vào buổi sáng ở doanh trại huấn luyện quân vệ, khắp nơi đều là các binh sĩ Hoạt Hóa Yêu Tinh hô hào tiếng huấn luyện.
Với làn sóng dân tị nạn tràn vào, cư dân Hoạt Hóa Yêu Tinh của Vụ Ai Thành lần nữa tăng vọt nhanh chóng.
Thành thị nhỏ trước kia chưa từng có được mấy ngàn người nay nhân khẩu đã đạt tới một vạn năm, trực tiếp tăng lên gấp đôi.
Làn sóng dân cư tràn vào không chỉ khiến tòa thành xuất hiện tình trạng hỗn loạn trong thời gian ngắn, mà còn đóng góp thêm không ít thanh niên trai tráng cho lực lượng phòng thủ thành.
Chiến tranh vị diện đã diễn ra gần ba tháng, cách thức chiến đấu của đội quân Điện Đường Kỵ Sĩ và Tháp Thánh lan truyền nhanh chóng, gây ra tổn thất to lớn cho đám Hoạt Hóa Yêu Tinh của Sâm Chi Nguyên Dã Đại Lục và Ốc Thổ Chi Nhưỡng Đại Lục.
Hoạt Hóa Yêu Tinh trong hai đại lục này đều hận thấu xương đám người xâm nhập, trong mỗi người bọn chúng đều có ít nhất một hoặc hai thân nhân bị gót sắt của đám người xâm nhập bắt đi.
Ngoại trừ kỵ sĩ và ma pháp sư ra, thứ khiến đám Hoạt Hóa Yêu Tinh ghét nhất và sợ nhất chính là quân đoàn sinh vật nô lệ điên cuồng.
Hơn trăm vạn đội quân nô lệ với tư cách là chủ lực chiến tranh đã được trao nhiệm vụ bắt giữ thường dân Hoạt Hóa Yêu Tinh cấp thấp trong cuộc xâm lấn lần này, thứ có giá trị nhất của thế giới Hoạt Hóa Yêu Tinh không phải cường giả Hoạt Hóa Yêu Tinh đỉnh cấp, mà là mấy trăm triệu Hoạt Hóa Yêu Tinh bình thường.
Mỗi một giây đều có Hoạt Hóa Yêu Tinh mới bị bắt đi rồi nhét vào bên trong Phù Không Thuyền để chở đến cứ điểm không gian, chờ đợi bọn chúng chỉ có tương lai mù mịt.
Chính vì loại tương lai mù mịt này và lưu luyến với cuộc sống của bản thân thân đã khơi dậy ham muốn sống sót của đám Hoạt Hóa Yêu Tinh cấp thấp.
Dịch: Quỳnh
Biên: Khangaca