Lúc này, tại một khoảng sân nào đó của cung điện sang trọng ở thành phố Flor, thủ đô của vương quốc Faustain, quốc vương Faustain IX lúc bấy giờ đang tức giận đập vỡ đồ sứ quý từ phương Đông, chỉ tay vào một nam nhân mặc đồ đen đang cúi rạp người trên mặt đất, lớn tiếng gầm rú:
- Khốn kiếp! Angelina của ta đâu? Ngươi bảo vệ cái kiểu gì thế! Ta sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi.
Sắc mặt nam tử áo đen đang cúi sạp người trên mặt đất không thay đổi, nhưng thân thể run rẩy của hắn cho thấy hắn không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
- Bệ hạ, công chúa quyết tâm đi tìm đại hoàng tử đang chiến đấu ở tiền tuyến, thuộc hạ không dám ngăn cản.
Nam nhân áo đen cúi đầu nói.
- Làm sao mà không dám ngăn cản! Ngươi… Ngươi đúng là…
Quốc vương cả giận chỉ vào nam nhân, hận đến nói không nên lời.
- Bệ hạ, nếu công chúa nhất định muốn tìm đại hoàng tử, vậy cứ để nó đi, có ám vệ bảo hộ, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
Đột nhiên một giọng nói ôn nhu truyền đến từ bên cạnh quốc vương, người này chính là đương nhiệm vương hậu.
- Hừ.
Quốc vương không vì lời khuyên của vương hậu mà bớt giận hơn, ngược lại trong lòng càng thêm bốc hỏa. Công chúa Angelina chỉ có thực lực của một ma pháp học đồ sơ cấp, làm sao có thể lặng lẽ rời đi trong vương cung, thậm chí còn không tạo ra chút kinh động. Rõ ràng là có người đặc biệt che chở yểm hộ cho nàng, khả năng cao nhất chính là vị vương hậu vừa cất tiếng.
Bây giờ có tức giận cũng vô ích, nhất định phải mau chóng cứu viện.
- Xung quanh công chúa có những đội ám vệ nào?
Quốc vương hỏi nam tử áo đen còn đang quỳ rạp trên mặt đất.
- Dạ... bẩm...Địa Tự tam đội...
Người áo đen lắp bắp đáp.
Ánh mắt của nhà vua đông cứng lại, là một vị vua cai quản gần một triệu thần dân, khí thế mà hắn tỏa ra dường như đóng băng cả không khí.
- Được, được lắm, công chúa Angelina yêu quý của ta một mình rời khỏi cung điện, là đi lên tiền tuyến đấy, thế mà chỉ có một đội ám vệ bảo vệ!
Quốc vương chỉ vào nam tử áo đen quát lớn, lúc này hắn giống hệt một con sư tử hung dữ, nhìn thấy ai là nuốt chửng kẻ đó.
- Thôi mà, bệ hạ, vương đô vốn thiếu hộ vệ, chỉ cử một đội ám vệ cũng có thể châm chước được.
Lúc này vương hậu lại đứng ra thêm một câu, hiện tại ai cũng có thể nhìn ra vương hậu không hề quan tâm đến công chúa Angelina.
Bệ hạ vừa rồi còn đang tức giận, nghe vương hậu nói xong đột nhiên im bặt, nhưng đôi vai run rẩy chứng tỏ sự kiên nhẫn của hắn đã đến cực hạn.
Tất nhiên, vương hậu cũng cảm nhận được sự thay đổi của quốc vương nên không nhiều lời nữa, nếu bà ấy nói nhiều vào lúc này, nam nhân có biệt danh “Hùng Sư” kia e là sẽ khiến nàng ta hối hận, kể cả đó là vương hậu.
Quốc vương nguôi cơn giận, hỏi hầu quan phía sau:
- Trong đô thành hiện giờ có bao nhiêu ám vệ?
Vị hầu quan này rõ ràng là tâm phúc của quốc vương, trả lời câu hỏi không lệch đi một dấu phẩy:
- Bẩm bệ hạ, hiện có Thiên Tự nhị đội, tứ đội cùng với Địa Tự nhất, nhị, ngũ và bát đội.
- Vậy thì cử Thiên Tự nhị đội, Địa Tự nhất, nhị, ngũ đội đưa Angelina trở về an toàn.
Quốc vương hạ lệnh.
- Vâng, thưa bệ hạ!
Hầu quan không dám trái lệnh vua, nhưng cũng không thể bỏ qua sự an nguy của hắn, nên khéo léo nói:
- Có điều, nếu tất cả đều được cử đi, lực lượng hộ vệ trong vương đô vốn không đủ, vả lại còn sự an toàn của bệ hạ...
Không chỉ viên hầu quan nói như vậy mà vương hậu và người đàn ông mặc đồ đen cũng khẩn cầu quốc vương rút lại mệnh lệnh. May sao hiện giờ đang ở Thiên Điện tẩm cung của quốc vương, nếu trước mặt giờ là một đám đại thần, số lượng người khuyên can sẽ càng nhiều.
- Hừ, không cần nói nữa!
Quốc vương bệ hạ hiển nhiên cực kỳ khó chịu.
- Có Người đó rồi, ta và vương đô không cần lo lắng.
Quốc vương xua tay, dập tắt ý định thuyết phục của bọn hắn lần nữa.
Sắc mặt vương hậu ngưng tụ, tựa hồ đã đoán được điều gì:
- Người mà bệ hạ nhắc đến chẳng nhẽ là…
Vương hậu có chút ám chỉ.
Quốc vương liếc xéo nàng ta, đây là vị vương hậu mà hắn đã kết hôn ba năm trước, nàng là muội muội của hầu tước Kent, một trong những lãnh chúa vĩ đại trong Liên minh Ligia ở phía nam của vương quốc Faustain. Mục đích vương phi Kent được gả về đây, một là để kết thân với lực lượng quân đội của vương quốc Faustain hùng mạnh, hai là để xuất khẩu lương thực thừa của Liên minh Ligia.
Những cuộc hôn nhân chính trị đâu đâu cũng có, ngay cả quốc vương cũng không ngoại lệ.
Cho đến nay, tình hình chiến đấu trên tiền tuyến đã cơ bản ổn định, không còn là bí mật gì nghiêm trọng, hơn nữa còn có thể trấn an vương hậu, cũng như hầu tước Kent đứng sau lưng, và cả là toàn bộ Liên minh Ligia.
Thậm chí mượn việc đó để làm nguôi ngoai đại đa số quý tộc. Mặc dù chiến tranh mang lại lợi nhuận, nhưng chuỗi kinh tế của vương quốc Faustain đã bị phá vỡ từ lâu sau nhiều năm chiến tranh, khoản thuế khổng lồ và công trái khiến mọi người trong giới quý tộc run lên vì sợ hãi. Nếu không phải nhờ sự viện trợ của nhiều quốc vương hảo hữu láng giềng, nếu như không nhờ vào kho lúa lớn do Liên minh Ligia phía Nam cung cấp, và nếu không nhờ sự hỗ trợ của đế quốc bá chủ Omor, thì vẫn chưa biết liệu Faustin có là người hát hay cuối cùng trong cuộc chiến này hay không.
- Kỵ sĩ Roma đã chạm ngưỡng Địa kỵ sĩ.
Quốc vương chậm rãi nói sau khi cân nhắc một lúc.
Trong nháy mắt, cả vương hậu cùng nam nhân mặc áo đen đều lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vị hầu quan lại không lấy làm bất ngờ, hiển nhiên hắn đã sớm biết chuyện.
Vào nửa đêm, cánh cổng thành Flor, thủ đô của vương quốc Faustain lặng lẽ mở ra và một nhóm người nhanh chóng rời đi trong bóng tối. Đây là đội ám vệ được quốc vương cử đi tìm công chúa.
Thủ lĩnh của Thiên Tự nhị đội là một nam nhân có đôi mắt khó dò, trước khi khởi hành, quốc vương đã bí mật triệu tập hắn và hạ lệnh không tiếc bất cứ giá nào đảm bảo an toàn cho công chúa. Một vài phần tử phản loạn đã tiết lộ tung tích của công chúa. Viên ngọc quý của quốc vương nay lại xuất hiện ở lãnh địa Charlie, bọn hắn vốn chín phần mười bại trận nay không thể bỏ qua con át chủ bài là công chúa được, thành sự hay không đều chính nằm ở ai nhanh chân hơn. Mà thủ lĩnh của đội ám vệ đã ở trong tổ chức bí mật nhiều năm tất nhiên có thể phán đoán ra kẻ chủ mưu đằng sau tất cả những điều này, chẳng ai khác ngoài người tay kề gối tay ấp hiện tại của quốc vương.
Có điều hắn chỉ là một con dao sắc bén được quốc vương giấu trong bóng tối, hắn không cần suy nghĩ hoặc tìm ra nguyên nhân, mà chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.
- Nội trong ba ngày tới Charlie!
Thủ lĩnh ám vệ trầm giọng nói, mọi người chung quanh đều đồng thanh đáp:
- Rõ!
Kinh đô của vương quốc Faustain cách Charlie hàng nghìn cây số, cho dù cưỡi ngựa ngày đêm cũng phải mất một tuần, nhưng đội quân này không phải người thường, bọn hắn là ám vệ của vương quốc Faustain, và họ chỉ tuân theo mệnh lệnh của quốc vương cùng vị thủ lĩnh võ công cao cường đi đầu. Tất cả các thành viên của đội ám vệ đều là các cao thủ kỵ sĩ thực tập sơ cấp trở lên, các vị đội trưởng của Địa Tự đội là kỵ sĩ thực tập cao cấp, còn vị thủ lĩnh của Thiên Tự nhị đội chính là kỵ sĩ thực tập đỉnh phong, hắn chỉ còn cách một bước là có thể đạt đến kỵ sĩ.
Mặc dù đội hình vô cùng mạnh mẽ, nhưng với tư cách là thủ lĩnh, hắn không dám chậm trễ, công chúa chỉ được một đội ám vệ Địa Tự bảo hộ, vả lại hiện giờ công chúa đã mất tích được bốn ngày, điều đó có nghĩa là khi bọn hắn đến được Charlie, công chúa đã ở trong lãnh thổ của kẻ địch, phải nhanh hơn nữa.
Trong cung, sau khi cử đội ám vệ đi, quốc vương lập tức mời một ma pháp sư lưu lại kinh thành gửi hỏa diễm truyền tin cho đại hoàng tử ở tiền tuyến, dặn hắn phái người đến tiếp ứng công chúa.
- Cái gì! Angelina tới tiền tuyến tìm ta?
Trong màn hỏa diễm, vị hoàng tử Kensell trẻ tuổi vừa kinh sợ lại vừa tức giận. Công chúa Angelina một mực sống dưới sự che chở, bảo vệ của phụ thân và ca ca, không rành về thế sự, nên khi hoàng tử Kensell nhận được tin, hắn ngay lập tức nhận ra có ai đó đã mượn tay kẻ địch với động cơ xấu xa nhằm hãm hại công chúa Angelina, và người này chỉ có thể là...
- Lập tức phái binh đoàn kỵ binh đến biên giới hậu phương gặp công chúa Angelina!
Trong màn hỏa diễm, hoàng tử Kensell bất chấp việc quốc vương vẫn đang đứng một bên theo dõi mình, ra lệnh cho các tướng lĩnh xung quanh.
- Nhưng đại bộ phận thành phố Otis đã bị chúng ta bao vây, lúc này kỵ binh đoàn mà rút lui thì...
Một vị tướng lĩnh lập tức phản bác, cũng không phải hắn không muốn bảo đảm tính mạng của công chúa Angelina, nhưng chiến sự đã bày ra trước mắt như vậy. Nếu như chỉ vì muốn bảo vệ một mạng của công chúa, mà để vương thất hoặc các lực lượng khác của Charlie trốn thoát, sẽ khiến chiến tranh kéo dài vô tận, đây chẳng phải là vô trách nhiệm với tính mạng của tất cả binh lính hay sao. Mà lại Faustain còn có khả năng kéo dài chiến tranh đến bao giờ?
Ngoại trừ vị tướng lĩnh này, những tướng lĩnh khác cũng đứng ra can ngăn, kỵ binh đoàn là quân át chủ bài của Faustain, là lực lượng ngăn cản lớn nhất của Faustain khi tấn công thành phố Odis, nếu kỵ binh đoàn rút lui, hậu quả sẽ rất khó lường.
- Đây là muội muội của ta! Ai cản ta sẽ phải chết!
Hoàng tử Kensell rút kiếm đứng lên, hai mắt đỏ hoe, hiển nhiên là vô cùng tức giận, hắn hận phụ thân không thể bảo vệ muội muội an toàn, đồng thời cũng hận đồng liêu đã ngăn cản bản thân cử quân đi giải cứu muội muội.
Binh lính ngoài doanh trại hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng gầm rống của hoàng tử và tiếng rút kiếm, một nhóm binh lính xông vào bảo vệ hoàng tử, mũi kiếm của họ chỉ về phía các tướng lĩnh đối địch. Trong khoảnh khắc, bức hỏa diễm im bặt, và những tướng lĩnh đang tức giận cuối cùng cũng bị thanh kiếm lạnh lùng làm dịu đi.
- Kỳ thật phái một đoàn kỵ binh cũng không có gì to tát.
Lúc này, một vài tướng lĩnh bắt đầu mở miệng nói.
- Đúng vậy, ra roi thúc ngựa đi hộ tống công chúa, vội đến mấy thì hành quân trở về cũng kịp mà.
Người thông minh không chỉ có một.
- Đúng vậy, ta đồng ý...
- Phải phải, đúng là không có gì to tát...
- Lúc này, Charlie hoàn toàn không còn phản ứng gì…
Trong doanh trướng lại bắt đầu nhao nhao lên, nhưng lần này cuộc trò chuyện đã được nhất trí, và tất cả họ đều đồng ý tiếp ứng công chúa.
- Kensell, bình tĩnh lại!
Trong bức hỏa diễm, quốc vương gọi tên hoàng tử, khiến hoàng tử Kensell đang tức giận bình tĩnh trở lại.
- Cử một đại đội kỵ binh đi, để cho phần còn lại của quân đội xung quanh tiếp ứng. Trận chiến không thể kéo dài thêm nữa. Trong vòng hai tháng, ta muốn nhìn thấy chiến kỳ Hùng Sư của Faustain cắm trên tháp của thành phố Odis!
Trong hoả diễm, quốc vương Faustain IX nhìn chằm chằm vào trưởng tử của mình một cách sâu sắc và kiên định.
Hoàng tử Kensell cuối cùng cũng chấp nhận lời đề nghị của quốc vương và ban lệnh cử binh lính đến đó. Song, chỉ với một đội kỵ binh, có thể kịp thời tìm thấy công chúa hay không thì câu trả lời vẫn là một ẩn số, và chỉ có thể hy vọng vào những đội quân gần đó.
Thời gian cho bức hỏa diễm truyền tin sắp kết thúc, trên thực tế có thể điều khiển được màn hỏa diễm tồn tại thời gian dài như vậy, ma pháp sư bên cạnh quốc vương ít nhất cũng là thực lực của ma pháp học đồ cao cấp, hơn nữa những người có sức mạnh này ở Faustain cũng không quá năm người.
- Nếu có chuyện gì xảy ra với Angelina, ta sẽ khiến những người liên quan phải trả giá!
Hoàng tử Kensell nói với quốc vương ngay trước khi màn hỏa diễm sắp kết thúc.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca