Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 462 - Chương 462: Tình Hình Chung

Chương 462: Tình Hình Chung Chương 462: Tình Hình Chung

Khi huân chương và văn thư đại diện cho Nam tước được đặt ngay ngắn trước mặt Locke thì hắn mới hiểu được tình hình thực tế ở bờ biển Đông này.

Thì ra không chỉ là tri thức quyết định vận mệnh mà còn có quy tắc tiền bạc là trên hết.

- Xin hỏi vị tiểu thư này là một vị Ma Pháp Sư tôn quý phải không?

Quan viên cung kính hỏi.

Hắn đang ám chỉ Christine buồn chán ngồi cạnh Locke.

Trang phục của Christine không giống với Locke và Lafite, nàng mặc một chiếc trường bào màu đỏ nhạt rất giống của Ma Pháp Sư, hơn nữa vị quan viên này quanh năm tiếp xúc với rất nhiều loại người nên có thể nhận ra Christine khác với người bình thường.

- Đúng vậy.

Christine ngơ ngác nói, nàng không phóng thích ma lực sao vị quan viên phổ thông này lại có thể nhìn ra được?

- Ở bờ biển Đông, các Ma Pháp Sư tôn quý đạt đến Ma Pháp Học Đồ trung cấp đều có thể trực tiếp nắm giữ tước vị Huân tước, xin hỏi cấp bậc ma pháp của ngài là gì? Có thể cho chúng tôi xem chứng chỉ cấp bậc của ngài không?

Quan viên nói một tràng dài, có vẻ như bình thường hắn nói câu này với rất nhiều người.

Christine không có chứng chỉ cấp bậc cho vị quan viên này xem mà chỉ phóng ra một bức tường lửa đẹp đẽ đồng thời khống chế ma lực cực kì chuẩn xác để bức tường lửa mạnh mẽ này không gây tổn hại đến bất cứ thứ gì trong phòng.

Quan viên thấy thế không hề phí lời liền lấy ra một phần huân chương và văn thư Huân tước đã chuẩn bị sẵn.

Tường lửa là ma pháp đặc trưng của Ma Pháp Học Đồ trung cấp, nó kết hợp giữa tấn công và phòng thủ, ở bờ biển Đông này ngay cả người bình thường như hắn cũng biết rõ điều này.

Christine rất hưng phấn khi tự dưng lại được một tầng thân phận quý tộc, nàng cầm huy chương của mình nhìn đi nhìn lại rất lâu.

- Trước tiên tìm một chỗ ở đi.

Locke nói, hắn thấy huân chương này không đáng một đồng.

Không phải phát cho ngươi một cái huân chương liền có thể đại biểu ngươi là quý tộc, đại biểu cho quý tộc là quyền lợi và địa vị được tích lũy qua nhiều năm.

Những người bỏ ra mấy vạn kim tác như Locke không có trang viên và thế lực của riêng mình, cũng không có thần dân và dất đai, nhiều nhất chỉ có một tầng thân phận quý tộc mà thôi.

Nhưng thế là đủ rồi.

Hồng Diệp tửu quán với cái tên mang tính biểu tượng đã khiến Locke chỉ cần nhìn thoáng qua là nhớ khi đang đi trên đường.

Sự phồn hoa của bến cảng Mornington khiến nhiều tửu quán kiêm cả chức năng quán trọ.

Sau khi hỏi thăm, ba người Locke yêu cầu một gian phòng cực lớn ở lầu hai.

Lần đầu tới một nơi xa lạ thì ba người ở chung một chỗ sẽ tốt hơn, Locke cũng không phủ nhận bản thân có tâm tư khác.

Lafite không có ý kiến gì với loại chuyện này, Christine thì chỉ nghe theo Locke nên đương nhiên Locke là người quyết định.

“Ở nơi này dường như Ma Pháp Sư có đãi ngộ rất tốt.” Trong phòng, Locke vuốt ve Huân bài quý tộc của Christine trầm tư suy nghĩ.

Nói là đãi ngộ của các Ma Pháp Sư rất tốt thì không bằng nói là các Kỵ Sĩ không có đãi ngộ đặc thù gì.

Với thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ của Locke, muốn có tước hiệu ở quốc gia nào trong Tây Phương Tam Đảo thì ít nhất cũng có thể trở thành Tử tước, nhưng ở đây hắn phải bỏ tiền ra mới có thể có được tước hiệu Nam tước.

Mà Christine không cần làm gì cả, chỉ cần là Ma Pháp Học Đồ trung cấp liền có tước vị đưa đến trước mặt.

“Địa vị của Ma Pháp Sư cao hơn Kỵ Sĩ sao?” Locke nói trong lòng. Hắn không xác định loại tình huống này chỉ xảy ra ở bến cảng Mornington thuộc Vương quốc Manhattan hay xảy ra khắp bờ biển Đông.

Hoặc là nói, toàn bộ Vu Sư đại lục đều như thế?!

Nơi này là khởi nguyên của ma pháp, là nơi thịnh vượng và hùng mạnh nhất trong Vu Sư giới.

Đến đâu hay đến đấy vậy, Locke cũng không vội vàng khi đối mặt với hoàn cảnh mới.

Locke trả tiền thuê nhà trọ một tuần ở Hồng Diệp tửu quán, hắn dự định trong khoảng thời gian này sẽ “làm quen” với bờ biển Đông.

Trên người có tiền cũng cảm thấy yên tâm hơn khi đi trên đường.

- Thích mua gì thì mua!

Locke hào phóng nói.

Trong những năm gần đây, đây coi như là lần đầu tiên Locke làm bạn với Christine và Lafite trong thế giới ba người vì vậy cần quan tâm đền bù cho các nàng.

Hai nữ nhân cũng không làm bộ làm tịch, trên những con phố bình thường của bờ biển Đông có rất nhiều món đồ mới mà hai nàng chưa từng nhìn thấy nên chỉ trong chốc lát trong tay hai nàng đã đầy túi lớn túi nhỏ.

Locke đề nghị trực tiếp bỏ đồ vào nhẫn không gian cho đỡ cồng kềnh nhưng theo như lời của Christine thì các nàng đang tận hưởng quá trình mua sắm.

Locke cũng bất đắc dĩ bị lôi vào lao động khổ sai.

Phong thủy khác nhau nuôi dưỡng ra những con người khác nhau, tập tục xã hội của bờ biển Đông còn cởi mở hơn so với Tây Phương Tam Đảo, có thể là do nằm ở ven biển và thông thạo kinh doanh buôn bán nên đây lần đầu tiên Locke nhìn thấy các Kỵ Sĩ có cấp bậc cao kì kèo mặc cả với đám tiểu thương.

Ở quầy hàng phía trước có ba Kỵ Sĩ mặc áo giáp da đang không ngừng tranh chấp với tiểu thương.

Dựa vào bộ giáp da có vẻ hơi cũ nát và các vết xước rõ ràng trên áo giáp của họ, Locke suy đoán rằng đây là ba mạo hiểm giả.

Cũng không biết vì sao ba người có thực lực Kỵ Sĩ thực tập sơ cấp này lại tranh cãi với một tiểu thương.

Điểm chú ý của hai nữ tử không giống với Locke, các kiểu quần áo đa dạng của các cửa hàng trên bờ biển Đông cũng cởi mở và táo bạo như phong tục của bọn họ.

Christine rất tò mò về loại quần áo mát mẻ này và muốn mua một bộ còn Lafite thì tránh không kịp.

Christine trực tiếp lôi Lafite vào một tiệm quần áo mặc kệ nàng có vẻ hơi miễn cưỡng.

Đây là một cửa hàng quần áo nữ nên cả nhân viên cửa hàng và khách hàng đều là nữ, dù đây là lần đầu tiên Locke nhìn thấy nhưng hắn cũng biết mình không nên chen vào.

Hắn chỉ đợi ở cửa thuận tiện nghe trộm nội dung cuộc tranh cãi giữa ba mạo hiểm giả và tiểu thương kia.

- Mười lăm ngân thuẫn, không thể nhiều hơn được nữa.

Tiểu thương tự tin nói, từ vẻ mặt có thể thấy hắn không hề coi trọng ba Kỵ Sĩ thực tập sơ cấp này.

- Huynh đệ chúng ta đã phải dành cả một tuần trong Mulgent tùng lâm để kiếm mấy quả trứng cá bạc này.

Một trong những mạo hiểm giả cắn răng nghiến lợi nói.

- Đúng vậy, mười lăm ngân thuẫn chỉ vừa đủ cung cấp cho chúng ta trong một tuần.

Một mạo hiểm giả khác nói thêm.

Tiểu thương trực tiếp ngắt lời nói:

- Ta không cần biết các ngươi ở Mulgent tùng lâm trong bao lâu, sáu quả trứng cá bạc này chỉ đáng giá mười lăm ngân thuẫn mà thôi.

...

Tranh chấp vẫn đang tiếp tục.

Locke không nghe lén mấy người họ nói chuyện nữa mà nhìn vật phẩm giao dịch của bọn họ.

Dưới chân mấy người họ có một chiếc chậu gỗ đựng đầy nước, bên trong có năm sáu quả trứng hình bầu dục màu bạc nổi lơ lửng.

“Đây là trứng cá bạc?” Locke tự hỏi trong lòng.

Ở Tây Phương Tam Đảo trước nay hắn chưa từng nghe qua loại sinh vật cá bạc này, chắc nó là một loài sinh vật đặc sản ở bờ biển Đông.

Chuẩn Kỵ Sĩ khá nhạy cảm với ba động năng lượng nên Locke có thể cảm nhận được xung quanh chậu trứng cá bạc kia tản ra ba động yếu ớt.

Dịch: Ly

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment